✅ Sách, Audiobooks, đọc sách, sách nói ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Tony Buổi Sáng | Cà phê cùng Tony ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐
✅ Trên đường băng ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Người giàu có nhất thành Babylon ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Thế Giới Quả Là Rộng Lớn Và Có Rất Nhiều Việc Phải Làm ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ 7 chiến lược thịnh vượng và hạnh phúc ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ 4 mùa cuộc sống ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Triết lý cuộc đời Jim Rohn ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ 13 Nguyên Tắc Nghĩ Giàu Làm Giàu – Napoleon Hill ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Dạy con làm giàu ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Đắc nhân tâm ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Đánh thức năng lực vô hạn, Tony Robbins ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Sách y học ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Bác sĩ tốt nhất là chính mình ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ You can win – Bí quyết của người chiến thắng ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Đất Rừng Phương Nam ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Totto-chan bên cửa sổ ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Content đúng là king ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Nguyễn Nhật Ánh ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Truyện thiếu nhi nổi tiếng thế giới ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ English short stories pdf ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
✅ Tiến sĩ 8X ‘dụ’ trẻ em đọc sách ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️




Tú Chiểu xúc động nhớ lại niềm mến mộ của bà con đối với bổn thơ
Vân Tiên của ông. Lúc đặt thơ ông chỉ mượn cớ trút bầu tâm sự không ngờ
sau khi ra đời nó lại được bà con yêu chuộng đến thế. Bữa ông chạy về
Cần Giuộc, bạn ông là Lê Quang Thịnh đi mướn thuyền giùm, nhưng
thuyền nào cũng không chịu chở, lấy cớ đang lúc loạn lạc có mướn tới
mấy nén vàng một chuyến cũng không muốn chở, rủi tên bay đạn lạc thì
sao. Lúc giặc giã mạng người là quý nhứt, tiền bạc mà làm gì. Nhưng tới
khi ông Thịnh kêu tên ông lên là thầy Tú Chiểu, mọi người tíu tít hỏi: “ Có
phải thầy Tú Chiểu đặt thơ Vân Tiên không?”. Khi biết con người đặt thơ
Vân Tiên bằng xương bằng thịt ở trước mặt họ, họ tranh nhau tình nguyện
chở gia quyến ông đi. Người lái thuyền bữa đó vừa đưa chèo vừa chuyện
vãn với ông suốt chặng đường. Anh ta phải chịu rằng: Những người trong
thơ Vân Tiên chép để, đúng là dân Nam kỳ thứ thiệt! Khoái nhất đoạn Hớn
Minh trị tội con quan Phủ bẻ luôn một giò và đoạn Tiểu đồng treo Trịnh
Hâm lên cây mà đánh. Anh còn nói rất thâm thúy: Tôi thấy ở đời, già thì
phải như ông Tiều ông Ngư, ông Quán, trẻ thì phải như Vân Tiên, Hớn
Minh, Tử Trực, gái thì phải như Nguyệt Nga, tớ thì phải như Tiểu đồng…
còn bọn gian thì đích là cái giống Thái sư, Trịnh Hâm, Bùi Kiệm, Bùi ông
rồi…
Nhớ chuyện cũ, ông bỗng liên tưởng tới bọn gian trước mắt. Thằng Ba
Tường theo giặc không biết nhục còn mượn thơ văn để bào chữa cho cái
tội bán nước, chẳng những thế còn hù dọa những ai dám chống giặc. Thằng
Trần Bá Lộc, thằng Đỗ Hữu Phương, đứa xuất thân mã tà, đứa xuất thân
hộ trưởng mà sau khi theo Tây một bước leo lên tới Tri huyện Tri phủ…
Những quân cẩu trệ ấy đáng băm vằm nguyền rủa. Mình không thể đích
thân cầm khí giới diệt chúng thì phải dùng ngọn bút vạch mặt chúng trước
mọi người. Chợt nghĩ ra một ý, ông cất giọng đọc:
Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm,
Đâm mấy thằng gian…
Ông ngừng lại nghĩ. Bà Tú ngước lên chờ đợi. Mực thấm đẫm đầu bút
rỏ một giọt xuống ván viết.
Trong im lặng nghe cả tiếng ong bay…Có tiếng con nhồng con sáo hót
líu lo, ngoài xa tiếng cúc cù cu của mấy con cu cườm cu đất và tiếng gió rì
rào trong những rặng dừa lão cao lênh khênh, thứ” dừa hụt sào”.
Gần trưa rồi, ánh nắng lọc qua nền lá cây xanh từ bên ngoài ánh vào bộ
đồ trắng của ông một màu xanh như ngọc thạch. Một màu xanh của áo
quan Tư mã đất Giang Châu3* nhưng không chỉ bận lòng vì một cuộc đời
ca kỹ bên khoang thuyền ven sông mà cho cả trăm họ trong vòng nước lửa.
Phải chi ông dùng một mũi gươm của Trương Định vừa đâm suốt ngực tên
bá hộ Huy phản bội bán đứng chủ soái cho Tây. Hào khí bốc lên, ông vụt
cất tiếng đọc to:
…bút chẳng tà!
Câu thơ nhặm lẹ như một đường gươm vừa đâm trúng đích. Rồi ông
đọc liền hai câu kết:
Căm bấy lòng nhơ mang thói bạc
Trời gần chẳng gánh gánh trời xa



Khi nào học các môn toán – lý – hóa, chúng tôi
sẽ ra trường tiểu học. Đang kỳ nghỉ hè nên trường vắng
lặng. Thỉnh thoảng có vài học trò vào trường chơi
nhưng không ảnh hưởng mấy đến chúng tôi. Không
gian ấy càng lý tưởng hơn khi có sẵn bảng để chúng tôi
ghi chép.
Với ba môn quan trọng này, tôi và Duyến
thường khệ nệ đem hết sách luyện thi tú tài ra để học
và làm bài. Sách của tôi vốn mượn ở thư viện trường vì
tôi làm gì có tiền mua sách. Ngược lại, Duyến có nhiều
sách lắm nên bạn mang hết đến để chúng tôi cùng ôn.
Chúng tôi làm từng bài cho đến khi giải hết bài
tập trong sách. Không những phải giải hết mà còn phải
nắm được những điểm mấu chốt, những suy luận, diễn
giải của từng bài tập. Học tới đâu chắc tới đó, không để
sót một lỗ hổng nào.
Cứ thế, chẳng sót ngày nào, từ sáng đến chiều,
Duyến ở chỗ tôi, cùng luyện thi, cùng tìm ra những
thiếu sót và bổ khuyết cho nhau, có những bước tiến
trong học tập cùng nhau.
Những lúc đau đầu vì bài toán nào đó giải mãi
chưa ra, chúng tôi lại nói chuyện gì đó vui vẻ hoặc ra
đồng đi dạo cho đến khi đầu óc tỉnh táo rồi quay lại giải
bài tiếp. Có lúc chúng tôi tranh luận nảy lửa khi có
những đáp án khác nhau, nhưng không vì vậy mà tình
bạn sứt mẻ, ngược lại, càng khắng khít hơn.
Chúng tôi đều là những học trò xuất sắc ở các
môn toán, lý, hóa nhưng không có nghĩa bài nào cũng
giải được và giải được nhanh chóng. Có lúc chúng tôi
vò đầu bứt tóc cả ngày mà không giải xong một bài tập,
mặt mũi đứa nào cũng thất thểu. Buổi học hôm đó kết
thúc mà lòng cả hai đứa không khỏi buồn phiền. Vậy
mà chỉ cần ngủ một đêm, đến sáng hôm sau, mọi thứ
lại có thể giải quyết dễ dàng, nhanh gọn. Chúng tôi
hiểu rằng chỉ vì quá nôn nóng nên mới mất tập trung,
không thể nhìn ra vấn đề chính của bài tập.
Rút kinh nghiệm, chúng tôi học dần dần từ bài
này sang bài khác, chậm rãi xem kỹ từng đề bài, từng
gợi ý. Cuối cùng cũng đến lúc chúng tôi giải được hết
bài tập trong các quyển sách ôn luyện thi tú tài.






Để lại một phản hồi