✅ Tập làm văn lớp 3 ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️ (Phần 2)

Đánh giá bài viết post

Mục Lục

Văn kể chuyện

Kể về ngày đầu tiên đi học lớp 3 hay nhất (10 mẫu)

Đề bài: Viết đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể về ngày đầu tiên em đi học.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 1)

rong cuộc đời mỗi người, chắc sẽ chẳng ai quên kỉ niệm ngày đầu tiên đi học. Em vẫn nhớ như in đó là một ngày thu tháng Chín, em bẽn lẽn ngồi nép sau lưng mẹ, lòng đầy háo hức. Bước tới trường, cánh cổng sừng sững, mở rộng đón chào học sinh chúng em. Giữa sân trường, trong bộ đồng phục trắng tinh cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm, các anh chị luôn tươi cười, vui vẻ. Mẹ dắt tay em đi lên dãy lớp Một. Cô Lan bước ra, nở nụ cười hiền dịu đón em vào lớp. Trong lớp, bạn nhỏ nào cũng hồi hộp, lo lắng. Cả sân trường bỗng trở nên im ắng như để lắng nghe cô giáo giảng bài, nghe chúng em đọc bài. Cho tới bây giờ, những thanh âm đều đặn, trong trẻo đó vẫn còn vang vọng trong trái tim em.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 2)

    Sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa thu, em dậy thật sớm để chuẩn bị đến trường. Trời thu trong xanh, tiếng chim hót véo von trên cành. Em đi bên mẹ mà lòng thấy hồi hộp, xao xuyến vì đây là buổi đầu tiên em đến lớp. Bước vào lớp em thấy rất bỡ ngỡ vì mọi thứ đều mới lạ, cô giáo mới bạn bè mới, tuy lúc đầu bỡ ngỡ nhưng em đã dần dần làm quen với các bạn, cô giáo và lớp học. Buổi học đầu tiên đã kết thúc thật thú vị. Cảm giác của em về buổi học đó là được nghe cô giảng những câu văn, bài toán bổ ích.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 3)

    Sáng mùa thu hôm đó, là buổi đầu tiên em đi học. Bố đưa em tới trường, đến lớp. Em rất lo sợ nên đã bảo bố đưa về. Bố động viên em vào học. Lúc vào, em vẫn rất sợ, nhưng một lúc sau em thấy quen bạn ngồi cạnh. Em thấy trường rất nhiều cây. Giờ ra chơi sân trường rất đông vui và có nhiều trò chơi mới lạ. Buổi học hôm đó làm em nhớ mãi đến bây giờ.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 4)

    Đã hơn hai năm rồi mà hình ảnh của buổi đi học đầu tiên không phai mờ trong kí ức của em. Sáng đó em dậy rất sớm. Sau khi tập thể dục và vệ sinh cá nhân xong, em liền ngồi vào bàn ăn sáng. Bố, mẹ đều khen em nhanh nhẹn hoạt bát hơn mọi lần. Lần đầu tiên em mặc bộ đồng phục, em cảm thấy mình lớn hẳn lên. Bố đã đưa em tới trường. Cổng trường Cát Linh đang mở rộng đón em và các bạn, em đã thấy ngày đầu tiên đi học là một ngày vui.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 5)

    Em không bao giờ quên ngày đầu tiên đi học. Buổi sáng hôm ấy trời cao, trong xanh. Ông mặt trời tỏa những tia nắng ấm áp xuống mặt đất. Em ngồi sau xe máy mẹ chở đến trường trong tâm trạng vừa vui vừa lo lắng. Ngôi trường tiểu học thật là rộng và đẹp. Sân trường đông vui như ngày hội. tất cả các học sinh đều mặc đồng phục trông thật đẹp mắt. Các anh chị lớp lớn ríu rít chuyện trò. Còn những học trò mới như em thì rụt rè bỡ ngỡ đứng sát cạnh bố mẹ. Khi tiếng trống trường đầu tiên vang lên lòng em rộn ràng một niềm vui khó tả. Tiếng trống trường ấy còn ngân vang mãi trong lòng em đến tận bây giờ.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 6)

    Một sớm cuối thu, trời se lạnh. Lá vàng như lót thảm trên đường đến trường. Không biết vì lạnh hay hồi hộp mà tay em nắm chặt lấy tay mẹ như không muốn buông ra, dù đã đến trường. Trường sao rất lạ: to, rộng quá. Những anh chị học trò cũ đùa vui, tươi cười và trò chuyện rôm rả. Vào lớp, bàn ghế to hơn ở Mẫu giáo nhiều. Cô giáo thật dễ thương, dịu dàng vô cùng. Cô giảng bài rất hay, giọng cô trong trẻo. Các bạn học tập sôi nổi, ai cũng giơ tay tranh nhau phát biểu. Nỗi lo sợ trong em tan đi mất. Em rất thích trường lớp của em. Em thầm nhủ ngày nào cũng đến lớp để được nghe cô giảng bài và được cùng bạn bè học tập, vui chơi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 7)

    Khi thu về, tiếng trống khai trường vang lên, cũng là lúc chúng em quay trở lại trường học. Em còn nhớ như in những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học. Hôm ấy, em được bố đưa đến trường. Trong bộ đồng phục mới, em cảm thấy mình thật ra dáng học sinh lớp Một. Sau khi dự lễ khai giảng dưới sân trường, em cùng các bạn đi theo hàng lên lớp học. Lớp của chúng em nằm trên tầng hai, phòng học gần ngay cầu thang. Tiết học đầu tiên chúng em được học là tiết tập đọc. Tiếng cô giáo đọc mẫu, tiếng cả lớp đọc đồng thanh. Những âm thanh ấy vẫn còn vang vọng mãi trong trí nhớ của em.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 8)

    Ngày đầu tiên em đến trường là một buổi sáng đẹp trời. Khi ấy, vào mùa thu trời cao trong xanh, những đám mây trôi bồng bềnh trông rất đẹp. Từ xa, những chú chim hót văng vẳng trong vòm lá. Mẹ âu yếm dắt tay em đi trên phố. Em bỡ ngỡ nhìn ngôi trường mà em sẽ học. Thế rồi, buổi học bắt đầu bằng tiếng trống gióng giả và kết thúc cũng bằng tiếng trống ấy. Bây giờ em đã là học sinh lớp ba nhưng vẫn còn nhớ mãi buổi học đầu tiên ngày hôm đó.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 9)

    Sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa thu, em dậy thật sớm để chuẩn bị đến trường. Trời thu trong xanh, tiếng chim hót véo von trên cành. Em đi bên mẹ mà lòng thấy hồi hộp, xao xuyến vì đây là buổi đầu tiên em đến lớp. Bước vào lớp em thấy rất bỡ ngỡ vì mọi thứ đều mới lạ, cô giáo mới bạn bè mới, tuy lúc đầu bỡ ngỡ nhưng em đã dần dần làm quen với các bạn, cô giáo và lớp học.Tiết học tập đọc diễn ra thật sôi nổi và thú vị. Tiết học toán khiến em cảm thấy hơi khó khăn. Tiết học mĩ thuật khiến em cảm thấy thích thú nhất. Vì sau khi thầy giáo hướng dẫn, chúng em có thể thoải mái vẽ tranh, tô màu theo ý thích. Buổi học đầu tiên trôi qua thật nhanh nhưng luôn đầy ắp tiếng cười.

Kể về ngày đầu tiên đi học (mẫu 10)

    Em còn nhớ đó là một buổi sáng mùa thu thật đẹp. Hôm đó mẹ đưa em đến trường. Bầu trời trong xanh, nắng vàng như mật ong trải khắp sân trường. Ngôi trường thật lớn và rất đông người. Em rụt rè nép bên mẹ, không dám rời tay. Nhưng cô giáo đã đến bên em dịu dàng vỗ về. Cô đón em vào lớp và giới thiệu với các bạn để làm quen. Cái lo sợ và hồi hộp trong em tự nhiên biến mất. Lúc đó, em đã bắt đầu thấy yêu lớp học của mình.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý hay nhất (9 mẫu)

Đề bài: Viết đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể về người hàng xóm mà em yêu quý.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (mẫu 1)

“Ngày xửa ngày xưa, có Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Hai chị em suýt soát tuổi nhau…” Mỗi cuối tuần, lũ trẻ xóm em lại được nghe những lời kể chuyện trầm ấm đó của bà Xuyến. Bà là người hàng xóm thân thiết của gia đình em. Năm nay, bà đã ngoài bảy mươi tuổi. Khuôn mặt đầy đặn, phúc hậu cùng mái tóc bạc phơ của bà làm em cứ liên tưởng tới bà Tiên trong câu chuyện cổ tích. Nhưng không giống bà Tiên đi giúp đỡ kẻ yếu trong truyện, bà Xuyến đưa chúng em vào thế giới cổ tích bằng những lời kể lí thú, hấp dẫn. Bà còn làm những chiếc bánh thơm ngon cho chúng em ăn nữa. Gia đình em rất quý mến bà và thường mời bà tới chơi. Trong nhà lại vang lên tiếng cười nói vui vẻ.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (mẫu 2)

    Bác Hà hay sang nhà em chơi. Bác giỏi mua sắm nên mẹ em thường rủ bác đi chợ. Mỗi lần đĩ xa về, bác không quên mua cho em những món quà xinh xinh. Em hay sang bác xem bác may vá. Bác làm việc chăm chỉ và cẩn thận lắm. Khi ấy, bác thường hỏi thăm việc học tập của em, khuyên em những điều lẽ phải. Mọi người trong gia đình em đều yêu quý bác. Em thấy bác đúng là người hàng xóm tốt bụng. Em coi bác như người thân của em vậy.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (mẫu 3)

    Cô Mai là người hàng xóm mà em quý mến. Cô là giáo viên dạy ở một trường tiểu học. Dáng cô nhỏ nhắn, cao ráo. Hàng ngày, cô đến trường bằng trên chiếc xe máy nhỏ. Cô dạy lớp 5A và được bầu làm tổ trưởng đấy. Cô Mai quý em lắm! Đi xa đâu, cô đều mua quà cho em. Nhiều hôm, cô giúp mẹ em đi chợ! Tối nào, cô cũng làm bao nhiêu việc gia đình mãi đến tận khuya cô mới nghỉ. Mỗi lần có bài toán khó, em sang hỏi cô. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Em rất thích cô vì cô hiền và chu đáo.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (mẫu 4)

    Bà Long là hàng xóm của nhà em. Năm nay bà tầm khoảng hơn 70 tuổi. Dáng bà hơi còng, mái tóc đã điểm bạc. Ngày xưa, bà là nữ quân y chiến trường Trường Sơn. Tối tối, bà Long thường sang nhà em chơi và hay cho em quà. Bà rất chịu khó. Tuy đã già nhưng bà vẫn cặm cụi làm vườn. Con bà đi lấy chồng xa nên bà ở một mình. Nhiều khi, bà cảm thấy rất cô đơn. Vì vậy những lúc đi học về, em thường sang nhà bà chơi. Lúc ấy, bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bố em có món gì ngon, cũng bảo em mang biếu bà. Cả nhà em, ai cũng quý bà, coi bà Long như người thân trong gia đình em.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (mẫu 5)

    Trong xóm, em quý mến nhất là bác Hà, tổ trưởng của khu phố em.

    Bác Hà năm nay đã ngoài 50 tuổi rồi, bác mở tiệm tạp hóa gần nhà em. Bác ấy có dáng cao gầy, mắt sáng, tính tình lại vui vẻ Bác rất hài hòa, quan tâm đến mọi người, nhất là đối với gia đình của em. Khi rảnh rỗi, bác lại sang nhà em hỏi han chuyện trò và còn kể cho em nghe chuyện cổ tích hay thật là hay. Cả xóm em ai cũng yêu mến bác Hà vì bác ấy hiền lành và tốt bụng.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (mẫu 6)

    Bà Lan ở gần là hàng xóm của nhà em bà tầm khoảng 56 tuổi. Bà Lan thường sang nhà em và cho em quà. Cả xóm khu em ai cũng yêu quý bà vì bà rất tốt bụng, từ ngày trẻ bà đã đi làm từ thiện rất nhiều, bà còn nhận nuôi 3 em nhỏ để bà tiện chăm sóc dù bà đã lớn tuổi rồi. Em rất thích sang nhà bà chơi. Bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bà Lan như người thân trong gia đình em. Mỗi khi trung thu ngôi nhà của bà Lan lại đầy tiếng cười. Cả xóm em ai cũng yêu mến bà Lan vì bà hiền lành và tốt bụng. Bà Lan là người hàng xóm mà em quý mến nhất.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (mẫu 7)

    Cô Lan là người hàng xóm rất thân thiết với gia đình của em, năm nay cô khoảng 30 tuổi. Cô là giáo viên ở trường Tiểu học. Khuôn mặt cô tròn trông thật phúc hậu. Hằng ngày với bà con làng xóm, cô thật gần gũi và giàu lòng thương người. Những lúc rảnh rỗi, cô thường sang nhà trò chuyện cùng bố mẹ em thật là thân mật. Khi hàng xóm có công việc gì cần giúp đỡ thì cô đều rất vui vẻ làm giúp. Thỉnh thoảng vào mùa hè cô còn cho hai anh em em đi tắm bể bơi cùng con của cô. Sống cùng khu phố em luôn mong muốn có nhiều người hàng xóm tốt bụng như cô để lúc nào khu phố cũng rộn vang tiếng cười.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (mẫu 8)

    Cô Thanh là người hàng xóm thân thiết của nhà em. Cô hai mươi bảy tuổi. Cô là giáo viên dạy lớp một trường Tiểu học Kim Đồng. Vì cô nổi tiếng là một giáo viên dạy giỏi cấp thành phố nên rất nhiều bố mẹ học sinh tin tưởng và gửi con mình vào học lớp cô. Cô Thanh rất hiền và dịu dàng, cô thường sang dạy em Ngọc học bài và cho hai chị em bánh kẹo, đôi lúc cô cũng giúp mẹ em nấu ăn và các việc khác. Gia đình em coi cô như một thành viên trong gia đình mình.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (mẫu 9)

    Bà Chính là hàng xóm của nhà em, năm nay bà 56 tuổi. Bà có đôi mắt thật sáng, tính tình dịu dàng, tốt bụng cùng việc luôn quan tâm đến mọi người nên cả xóm em ai cũng yêu quý bà. Bà Chính thường sang nói chuyện với ông bà và bà hay cho em đồ ăn vặt nữa. Bà ở một mình, mẹ em nói các con bà đều đi làm ở xa, tết mí trở về. Vì vậy em thường xuyên sang chơi cùng bà. Bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc nhở em cần chăm chỉ học hành, nghe lời thầy cô, bố mẹ. Bà Chính như người thân trong gia đình em vậy, là người hàng xóm mà em quý mến nhất.

Kể về tình cảm của bố mẹ hoặc người thân của em đối với em hay nhất (7 mẫu)

Đề bài: Viết đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể về tình cảm của bố mẹ hoặc người thân của em đối với em.

Kể về tình cảm của bố mẹ hoặc người thân của em đối với em (mẫu 1)

    Có lẽ, ai cũng yêu quý người mẹ thân thương của mình nhất. Trong suốt bao năm qua, mẹ em đã chăm sóc, dạy dỗ và thương yêu em hết mực. Mẹ là giáo viên. Vì trường xa nhà nên mẹ phải dậy từ sáng sớm nhưng mẹ không bao giờ quên chuẩn bị đồ ăn sáng cho em. Chiều tan học về nhà, em đã thấy mẹ cặm cụi trong bếp để nấu những món ăn thơm ngon, bổ dưỡng. Mỗi lần em ốm, mẹ thao thức suốt đêm để lau người, xoa lưng hay quạt mát cho em. Những lúc như thế, em càng yêu thương mẹ hơn.

Kể về tình cảm của bố mẹ hoặc người thân của em đối với em (mẫu 2)

    Trong gia đình ai cũng yêu thương, quan tâm, chăm sóc em nhưng mẹ là người dành cho em nhiều tình cảm nhất. Mẹ em tên là Phạm Thị Loan. Năm nay mẹ 30 tuổi. Mẹ rất đảm đang, tốt bụng. Sáng nào mẹ cũng dậy rất sớm để nấu cơm cho em ăn. Lúc nào có bài toán khó mẹ giảng cho em hiểu. Mẹ còn mua cho em những món ngon. Em hứa sẽ học thật giỏi để mẹ vui lòng.

Em rất yêu thương mẹ của em.

Kể về tình cảm của bố mẹ hoặc người thân của em đối với em (mẫu 3)

    Tôi rất hạnh phúc được sống trong một gia đình yêu thương, quan tâm, giúp đỡ lẫn nhau. Người quan tâm đến tôi nhiều nhất đó chính là mẹ. Mẹ tên là Trần Thị Thư. Thân hình mẹ cân đối. Năm nay mẹ đã ngoài 33 tuổi, mẹ rất bận rộn với công việc của mình. Sáng nào mẹ cũng dậy rất sớm nấu cơm cho tôi ăn để đi học, mẹ còn đi chợ kiếm tiền nuôi sống cả gia đình. Mẹ luôn lo lắng, chăm sóc anh em tôi từng li, từng tí. Mẹ mong hai anh em tôi khôn lớn, trưởng thành. Có miếng gì ngon mẹ cũng nhường cho hai anh em tôi. Tôi thương mẹ vì mẹ vất vả và tôi thầm hứa sẽ cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn để mẹ vui.

Mẹ ơi! Con rất yêu mẹ.

Kể về tình cảm của bố mẹ hoặc người thân của em đối với em (mẫu 4)

    Bố em là bộ đội xa nhà, chỉ vào kì nghỉ phép bố mới được ở nhà vài ngày. Những lúc ấy em thường quấn quýt bên bố để nghe bố kể chuyện.

Chuyện của bố kể rất nhiều, hết chuyện chiến đấu rồi đến chuyện đi công tác. Hơn thế ở nhà, bố còn giúp mẹ nhiều việc: làm lại vuông sân, xem bài vở của em, giảng cho em hiểu những bài toán khó. Rồi bố còn dạy em hát. Bố hát không giỏi như cô giáo em nhưng giọng hát của bố trầm trầm, hơi khàn và ấm áp. Mấy ngày phép qua nhanh và bố trở về đơn vị với lời dặn dò em: “Ở nhà chăm học và giúp mẹ trông coi việc nhà”.

Em rất yêu bố. Em hứa sẽ cố gắng học giỏi để bố mẹ vui lòng.

Kể về tình cảm của bố mẹ hoặc người thân của em đối với em (mẫu 5)

    Ngoài mẹ, bố là người gần gũi với em nhất.

Bố rất yêu em. Bố đi làm cả ngày ở nhà máy, tối mới về đến nhà. Cơm nước xong là bố kèm em học. Bố coi sóc bài vở của em rất tỉ mỉ. Bố dạy cho em từng cách viết để trình bày bài làm ở nhà. Bố giảng giải cho em từng bài toán khó, dạy từng câu văn. Nhờ có bố, em học hành tiến bộ và đạt nhiều điểm chín, điểm mười hơn. Nhận thấy em tiến bộ, cả bố và mẹ đều vui. Vào ngày nghỉ, khi em học bài và làm xong việc, bố dạy em cách câu cá hoặc tự làm đồ chơi. Bố lúc nào cũng âu yếm và chăm lo cho em từng li từng tí. Em rất tự hào về bố, người đã dạy dỗ em rất chu đáo, đầy tình yêu thương.

Em hứa sẽ cố gắng học tập thật giỏi để bố mẹ vui lòng.

Kể về tình cảm của bố mẹ hoặc người thân của em đối với em (mẫu 6)

    Trong gia đình bố là người quan tâm em nhiều nhất. Bố thường bảo: “Con trai phải học thật giỏi, tự tin và trung thực nghe con”.

Hằng ngày, sau buổi cơm tối, mặc dù làm việc vất vả cả ngày nhưng bố vẫn dành thời gian hướng dẫn em học tập. Những lúc chỉ cho em học, bố rất nghiêm khắc và kỹ lưỡng. Những bài tập khó bố đều chỉ rất chi tiết và giảng giải cho em hiểu. Ngoài các buổi học ở trường, bố còn cho em sinh hoạt ở Nhà văn hóa thiếu nhi quận. Bố bảo, sinh hoạt như vậy sẽ làm em tự tin hơn đồng thời giúp thư giãn sau những buổi học. Những lúc cả nhà quây quần bên mâm cơm, bố thường kể rất nhiều việc có tính chất giáo dục cho chúng em nghe. Bố thật sự là một tấm gương cho em noi theo.

Kể về tình cảm của bố mẹ hoặc người thân của em đối với em (mẫu 7)

    Bà ngoại là người rất yêu em. Hàng năm, em thường về Vĩnh Long thăm ngoại. Mỗi khi em về, ngoại mừng lắm, ngoại thường xoa đầu và khen em chóng lớn.

Ngoại thường để dành cho em những của ngon vật lạ, ngoại cũng biết em rất thích ăn bưởi. Mặc dù mùa bưởi đã qua, nhưng bao giờ ngoại cũng để lại những trái bưởi to và nặng cho em. Ngoại lấy vôi bôi vào đầu núm bưởi và để dưới gầm chạn. Ngoại nói làm như vậy mới để được lâu.

Những ngày ở bên ngoại em thích lắm vì được ngoại chiều chuộng, tối đến ngoại còn kể chuyện và đọc thơ cho em nghe. Lời nói ấm áp của ngoại như đưa em trở lại thế giới xa xưa của các câu chuyện cổ tích.

Em rất yêu ngoại, em mong sao ngoại được mạnh khỏe, sống lâu trăm tuổi với con cháu.

Đoạn văn kể về đêm hội Trung thu hay nhất (7 mẫu)

Đề bài: Em hãy viết đoạn văn ngắn kể về đêm hội Trung Thu.

Kể về đêm hội Trung thu (mẫu 1)

“Tùng rinh rinh… tùng tùng tùng rinh rinh…” Mới chợp tối, khắp mọi nơi đã rộn vang tiếng trống, tiếng nhạc mừng đêm Trung thu. Ai ai cũng háo hức chờ giây phút được rước đèn, phá cỗ. Trên sân khấu, chú Cuội và chị Hằng đã cười nói để bắt đầu đêm hội. Các bạn nhỏ lần lượt biểu diễn những bài hát trung thu vui nhộn. Chúng em ngồi xếp thành hàng, vừa vẫy tay vừa ca hát theo. Trên vòm trời, ông Trăng sáng vằng vặc, tròn xoe như một chiếc mâm bạc. Đêm Trung thu, thiếu ông chắc sẽ buồn lắm. Hình như ông biết, lũ trẻ chúng em mừng vui nên càng lúc ông càng lên cao, đổ muôn tia sáng xuống mặt đất. Những chiếc đèn ông sao trên tay chúng em nhờ ánh trăng chiếu mà đẹp lấp lánh hơn. Một hồi trống vang lên để báo hiệu màn múa lân sắp bắt đầu. Ba chú lân khoác trên mình bộ áo choàng đỏ rực. Các chú cứ nhảy lên rồi uốn lượn. Chúng em đứng xung quanh xem và hát vang “Đêm Trung thu rước đèn ông trăng…”. Chúng em còn được ăn rất nhiều bánh kẹo. Đó là đêm Trung thu vui nhất của em. Em mong mùa thu mau tới để em lại được rước đèn, phá cỗ.

Kể về đêm hội Trung thu (mẫu 2)

Tết Trung thu đã đến. Em thích nhất là được ngồi bên cửa sổ ngắm trăng cùng bà. Vui thật! Bánh kẹo được bày ra một chiếc mâm. Cả nhà cùng ngồi ăn với nhau. Thế mới gọi là đêm Rằm Trung Thu! Được ăn bánh Trung Thu, được xem ánh trăng rằm. Sau đó, em còn được chơi lồng đèn. Những chiếc đèn lồng thắp sáng giữa đêm trăng ở quê em. Ôi Tết trung Thu thật là thích biết bao! Tết Trung thu năm nào cũng thật vui vẻ. Em hi vọng năm nào cũng được vui như thế này.

Kể về đêm hội Trung thu (mẫu 3)

    Hội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua cho em một chiếc đèn lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghe thấy trống ếch dồn dập ngoài ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đoàn quân tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi quây thành vòng tròn quanh bãi. Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành hàng dài đi vòng quanh xóm, đi đầu là hai con rồng.

Đàn rước đèn đèn đi đến đâu, tiếng trống vang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lơn. Đi được một vòng, chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũng không kém phần vui vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoa quả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi ông trăng đã lên cao, chúng em mới ra về.

Ngày hội đó đã để lại cho em nhiều kỉ niệm khó quên.

Kể về đêm hội Trung thu (mẫu 4)

    Tết Trung thu là một ngày mà tất cả chúng em đều háo hức, mong chờ. Năm nào cũng vậy, cứ chuẩn bị tới ngày rằm tháng Tám, bố mẹ lại sắm cho hai anh em chúng em mỗi người một chiếc đèn lồng và cặp bánh nướng ngon tuyệt. Đúng buổi tối ngày 15, khi mới chỉ chập choạng tối, tiếng trống ếch dồn dập của đoàn quân tí hon đã thúc giục mọi người phải nhanh chân sửa soạn. Chúng em nhập hội và tiến về phía nhà văn hóa của làng. Hàng chục chiếc đèn lồng đủ màu sắc, chiếc thì hình con cá, chiếc hình con bướm, ngôi sao,… chao qua, chao lại, sáng rực. Sau lời giới thiệu của chị phụ trách Đoàn, chúng em xếp thành một hàng dài đi vòng quanh sân khấu. Phía giữa là mâm cỗ với đủ thứ trái cây và bánh kẹo, ai nhìn cũng thích mê. Tiết mục đáng mong đợi nhất là màn múa lân sôi động. Chúng em vừa cùng nhau phá cỗ và vừa xem diễn văn nghệ. Em rất yêu thích ngày Tết Trung thu vì qua dịp đó chúng em biết đoàn kết và yêu thương nhau hơn.

Kể về đêm hội Trung thu (mẫu 5)

    Đêm nay lại là một đêm Trung thu nữa, từ sớm mẹ em đã chuẩn bị một mâm ngũ quả gồm chuối, bưởi, táo, quýt, hồng, dưa hấu được chăm chút, cắt tỉa rất đẹp mắt, chập tối mẹ đưa mâm ngũ quả và bánh trung thu lên bàn thờ thắp hương. Em xin phép mẹ được cùng các bạn trong xóm đi rước đèn, đèn lồng của em là đèn hình ngôi sao được trang trí bằng giấy kính màu rất đẹp mắt, trong tiếng nhạc rộn ràng chúng em cùng nhau hát vang bài hát “Rước đèn Trung thu”. Trăng hôm nay thật tròn và đẹp, nhìn từ xa trông cứ như một chiếc bánh đa lớn được nướng vàng, ánh trăng màu vàng nhạt chiếu xuống làm cho những chiếc đèn lồng lung linh, rực rỡ hơn hẳn. Cuối làng có một đội múa lân về biểu diễn, hai con lân màu vàng óng ánh đang ra sức nhảy múa theo tiếng trống, chúng em xếp thành vòng tròn vừa xem vừa vỗ tay theo nhịp trống, không khí thật náo nhiệt. Rước đèn xong chúng em vội về nhà để phá cỗ, mẹ em hạ mâm ngũ quả xuống, bố em dùng dao cắt hai chiếc bánh, một cái là bánh dẻo, cái còn lại là nhân thập cẩm, em bưng lên đĩa hạt dưa, cùng đĩa mứt gừng. Cả nhà ngồi quây quần bên nhau vừa ăn bánh vừa nghe bố em kể chuyện tết Trung thu thời nhỏ của bố mẹ. Tết Trung thu năm nay thật vui vẻ, em hi vọng vào những năm sau nữa, gia đình em vẫn luôn có những cái tết đoàn viên ấm áp như này.

Kể về đêm hội Trung thu (mẫu 6)

    Rằm tháng Tám, ở quê em đẹp lắm, mặt trăng to tròn, sáng vằng vặc, màu vàng nhàn nhạt của ánh trăng chiếu xuống mặt mặt đất làm mọi vật như đều được dát vàng. Không khí đêm nay mát mẻ lạ kỳ, thỉnh thoảng có vài cơn gió dịu dàng thổi qua mang theo một mùi thơm lạ lùng, là mùi bánh, mùi hoa hay mùi của sự viên mãn, đủ đầy? Chúng em trông đợi ngày này lắm, chỉ mong đi học về thật nhanh để được diện đồ đẹp, đi rước đèn. Mới 7 giờ tối, em đã nghe tiếng nhạc rộn ràng “Tùng dinh dinh… tùng tùng tùng dinh dinh”, bài hát huyền thoại của tuổi thơ, em cùng các bạn trong làng, vội vàng ùa về nhà văn hóa của xóm, tay ai cũng đều xách một chiếc đèn lồng đủ hình dáng màu sắc, nào là hình ông sao, hình con cá, hoặc hình lồng đèn, có bạn mang theo chiếc đèn chạy bằng pin, vừa phát ra cả tiếng nhạc, vừa nhấp nháy trông rất đẹp. Đến nơi chúng em rất trật tự ngồi thành hàng, xem mấy tiết mục văn nghệ xóm tự chuẩn bị, rồi sau đó lần lượt lên nhận phần thưởng, mặc dù chỉ là quyển vở, cây bút, với vài cái bánh, cái kẹo, nhưng chúng em cảm thấy rất hạnh phúc. Chờ mong mãi mới đến màn rước đèn, cả đoàn nối đuôi nhau xách đèn đi khắp xóm, vừa đi vừa hát vang “Tết trung thu rước đèn đi chơi, em rước đèn đi khắp phố phường” không khí thật náo nhiệt, hạnh phúc làm sao.

Kể về đêm hội Trung thu (mẫu 7)

    Hội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua cho em một chiếc đèn lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghe thấy trống ếch dồn dập ngoài ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đoàn quân tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi quây thành vòng tròn quanh bãi. Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành hàng dài đi vòng quanh xóm, đi đầu là hai con rồng.

Đàn rước đèn đèn đi đến đâu, tiếng trống vang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lơn. Đi được một vòng, chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũng không kém phần vui vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoa quả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi ông trăng đã lên cao, chúng em mới ra về.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em hay nhất (13 mẫu)

Đề bài: Em hãy viết một đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (hội Vật)

Trong dịp Tết vừa qua, em được bố mẹ đưa đi chơi các lễ hội ở vùng ngoại thành. Em rất ấn tượng với hội vật ở Đan Phượng. Hội diễn ra từ ngày mùng 4 đến ngày mùng 9 tháng Giêng hằng năm để mừng Đảng, mừng Xuân và hun đúc tinh thần thượng võ của nhân dân. Không khí hội vật rất tưng bừng và náo nhiệt. Một trận đấu vật bao gồm hai người tham gia. Hai đô vật khỏe mạnh, lực lưỡng bước vào sân cúi chào khán giả. Khi trọng tài tít còi và phất cờ ra hiệu trận đấu bắt đầu, hai đô vật đôi tay chắc khỏe ra múa khỏi động. Đôi chân không ngừng giậm nhảy để tìm cách tiến lại gần đối thủ. Một hồi, đô vật thắt khăn xanh một tay giữ được chân đô vật thắt khăn đỏ, một tay giữ bờ vai. Khán giả đánh trống, vẫy cờ và hò reo không ngừng cổ vũ trận vật làm không khí càng náo nhiệt. Thân hình hai đô vật dũng mãnh, gương mặt nhễ nhại dưới ánh nắng. Thoắt cái, một đô vật đã vật được đối thủ ngã xuống đất. Khán giả vỗ tay, hò hét để chúc mừng chiến thắng này. Hai đô vật đưa cánh tay vạm vỡ lau vội mồ hôi trên khuôn mặt rồi giơ tay chào kết thúc trận vật. Hội vật thực sự đã trở thành nét đẹp văn hóa trong dịp đầu năm của người dân Đan Phượng.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Đua thuyền)

    Lễ hội đua thuyền là một lễ hội đặc trưng mang hồn cốt dân tộc Việt Nam. Em đã có lần được xem lễ hội đua thuyền vô cùng đặc sắc. Lễ hội được tổ chức trong khuôn viên có một chiếc hồ lớn phù hợp để diễn ra. Những chiếc thuyền rồng bằng gỗ được điêu khắc tinh xảo và sơn màu rực rỡ. Có chiếc màu vàng, có chiếc màu đỏ, có chiếc màu xanh, tùy vào sở thích của mỗi đội. Những người điều khiển thuyền cũng mặc những bộ quần áo đặc trưng và vô cùng rực rỡ. Khi người phất cờ báo tín hiệu các đội bắt đầu cuộc đua. Thì những cánh tay khỏe mạnh bắt đầu rồng lên để chèo lái chiếc thuyền về phía trước. Thoăn thoắt, những chiếc thuyền lao lên phía trước. Cuộc đua diễn ra vô cùng gay cấn vì các đội vô cùng ngang sức ngang tài. Nhưng cuối cùng cũng có đội nhỉnh hơn và dành chiến thắng. Sau đó, tất cả đều nở nụ cười vì đây chỉ là cuộc chơi và họ đã cố gắng hết mình. Đua thuyền là cần tinh thần đồng đội cao, nỗ lực của tất cả mọi người. Lễ hội đua thuyền không chỉ mang tính giải trí mà nó còn mang giá trị nhân văn và dạy dỗ sâu sắc cho mỗi chúng ta.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Trung thu)

    Hội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua cho em một chiếc đèn lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghe thấy trống ếch dồn dập ngoài ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đoàn quân tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi quây thành vòng tròn quanh bãi. Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành hàng dài đi vòng quanh xóm, đi đầu là hai con rồng. Đèn rước đèn đèn đi đến đâu, tiếng trống vang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lớn. Rước đèn được một vòng, chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũng không kém phần vui vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoa quả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi ông trăng đã lên cao, chúng em mới ra về.

Ngày hội đó đã để lại cho em nhiều kỉ niệm khó quên.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Chọi trâu)

    Ở quê em có một hội lớn lắm. Đó là lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn – Hải phòng, nổi tiếng trên khắp các vùng miền cả nước. Nhân dân ta có câu: “Dù ai buôn đâu bán đâu, mùng chín tháng tám thì về chọi trâu”. Vào ngày hội du khách khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Trước khi bắt đầu chọi trâu có một màn múa cờ truyền thống rất đặc sắc. Sau đó các cụ già làng dắt trâu ra thế là bắt đầu một ngày hội chọi trâu. Con trâu thứ nhất là số 87. Con trâu thứ hai là số 89. Con trâu số 89 là con trâu của làng em. Hai con trâu hùng hổ đánh nhau. Sau bao nhiêu trận đấu quyết liệt là những tiếng reo hò của khán giả. Ông trâu số 89 của làng em đã chiến thắng. Ông trâu ấy sẽ mang vinh quang, tự hào và cả sự sung túc cho làng em.

Em rất thích hội chọi trâu bởi hội chọi trâu chứng minh sự thịnh vượng của quê hương em.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Đua thuyền trên sông Hồng)

    Hằng năm, cứ đến mùa xuân, quê em lại tưng bừng mở hội đua thuyền trên sông Hồng. Sáng hôm ấy, hai bên bờ sông suốt đường đua dài 1000m, kẻ khua trống, người thổi kèn tàu, đông vui và náo nhiệt. Đường đua bắt đầu ở một khúc đầu làng em. Dưới sông năm con thuyền đua đã xếp thành hàng ngang ở vạch xuất phát. Trên thuyền, các tay đua là những thanh niên khoẻ mạnh ngồi thành hàng, tay lăm lăm mái chèo. Mỗi đội có một màu áo khác nhau. Đến giờ xuất phát, kèn trống nổi lên thì các chiếc thuyền lao nhanh vun vút về đích. Hai bên bờ sông tiếng hò reo, cổ vũ của người xem làm náo động cả một khúc sông. Đội làng em đã về đích trước tiên. Cuối hội là phần trao giải thưởng, ai cũng có mặt đông đủ để chúc mừng các tay đua.

Hội đua thuyền là nét văn hoá truyền thống của quê hương em. Em sẽ học giỏi, tập thể thao cho cơ thể mạnh để được tham gia hội đua thuyền.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Mừng lúa mới)

    Năm nào cũng vậy, cứ mỗi dịp Tết Nguyên đán là em lại được theo mẹ về quê ngoại để xem hội thi nấu cơm mừng lúa mới.

Trên sân đình, người từ khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Mọi người đều mặc đồ mới, lịch sự và sạch đẹp. Biểu ngữ “Chào Xuân mới – Vui mùa lúa mới” treo ở cổng đình màu đỏ thắm chào đón mọi người. Hội được khai mạc bằng lễ dâng hương và văn nghệ có chủ đề về nghề nông. Bà con nông dân diễn kịch, mặt mũi phấn son rất hài hước. Dân làng diễn vở kịch trồng cây lúa nước để tưởng nhớ Thần Nông. Ngày hôm sau, dân làng tổ chức hội thi nấu cơm. Mỗi đội nấu cơm có ba người, xúm xít nấu nồi cơm bé tẹo sao cho chín thơm ngon trong ba hồi trống thúc. Bà con xem hội hò reo cổ vũ. Không khí ngày hội thật náo nức.

Ngày Tết, được đi chơi đã vui, được dự hội thi nấu cơm sôi động còn vui hơn. Em yêu biết bao nhiêu cánh đồng xuân đang bước vào mùa gặt hái.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Hội làng)

    Mừng Đảng, mừng Xuân, hội làng quê em tổ chức vào đầu tháng Giêng, ngay tại sân đình.

Trước ngày diễn ra lễ hội, cổng đình được trang trí với cờ phướn treo đu màu sắc, rực rỡ và vui mắt. Biểu ngữ Mừng Đảng, Mừng Xuân treo cao ngay cổng chào đón mọi người đến đình xem hội.

Mọi người ăn mặc lịch sự, quần áo mới trang trọng, các bà, các chị diện áo mới còn thơm phức mùi vải sợi. Hội làng được khai mạc bằng lễ dâng hương cúng tổ tiên, thành hoàng thật long trọng. Sau lễ dâng hương là hội thi kéo co của các đội trong làng. Trên quãng sân rộng, sau hồi trống dài nổi lên, các đội kéo co gò lưng kéo sợi dây về phía mình. Theo nhịp trống, người xem hội hò reo cổ vũ thật hào hứng, sôi nổi.

Em thật vui và yêu thích xem hội kéo co. Hội làng gắn kết tình yêu quê hương. Em thấy yêu quê mình tha thiết.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Dân ca Quan họ)

    Quê em ở Bắc Ninh, Hà Nội nơi có di sản văn hóa phi vật thể được công nhận đó chính là làn điệu dân ca quan họ. Hàng năm, vào ngày 13 tháng Giêng hội Lim được tổ chức tại Tiên Du, Bắc Ninh. Trong khi lễ hội được diễn ra, có rất nhiều hoạt động. Cũng như các lễ hội khác, hội Lim được chia thành phần lễ và phần hội. Phần lễ tổ chức các nghi thức truyền thống như cúng, tế. Đến phần hội mới là phần du khách mong chờ. Trên hồ, sẽ có các liền anh, liền chị ở trên thuyền rồng hát quan họ. Những làn điệu trao duyên mượt mà, trong trẻo nghe sao mà da diết thế. Rất nhiều người đứng trên bờ cổ vũ và chụp hình. Trong khi phần hội diễn ra cũng có rất nhiều các trò chơi như chọi gà,đấu vật,ném còn… Du khách đến đây cũng có thể mua hoặc thuê trang phục của các liền anh chị để chụp hình hoặc mua rất nhiều đồ lưu niệm xinh xắn. Hội Lim không chỉ mang giá trị nhân văn mà còn mang giá trị kinh tế to lớn cho tỉnh Bắc Ninh.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Đu quay)

    Trước sân đình rộng lớn ở làng quê, mọi người đứng đông và chật như nêm tạo thành một vòng tròn người. Giữa vòng tròn là hai anh thanh niên đang chơi trò đu quay. Mọi người tham dự lễ hội thật náo nhiệt. Quần áo đẹp đủ màu sắc, không khí tưng bừng hơn với tiếng hò reo cổ vũ và tán thưởng. Ngang tầm với lá cờ ngũ sắc, dáng đu đưa của hai anh thanh niên khiến người xem nín thở theo dõi.

Họ nắm chắc tay đu để đánh những khoảng xa và cao. Họ phải rất dũng cảm và điệu nghệ. Mọi người ngước nhìn theo từng nhịp chao đảo của hai anh. Sau mỗi lần lộn vòng, tiếng hò reo vang lên như sấm dậy. Không khí vô cùng vui tươi và sôi nổi.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Hội Lim)

    Hội Lim là một hội lớn ở tỉnh Bắc Ninh. Hàng năm, cứ như vậy hội Lim lại được mở vào ngày mùng 10 tháng giêng. Mọi người đi xem hội rất đông, có tất cả các lứa tuổi: già, trẻ và đặc biệt là có khách nước ngoài. Mọi người ăn mặc rất đẹp, nét mặt ai cũng vui tươi. Ở Lim, hội bắt đầu, mọi người tản ra từng nhóm để chơi những trò họ yêu thích. Hội Lim có rất nhiều trò vui như: đấu vật, đấu cờ, thi kéo co, thi chọi gà,… Trên bến sông, dòng người không ngớt đổ về xem hát quan họ. Trên những chiếc thuyền được trang trí lộng lẫy, các liền anh, liền chị đang say sưa trong những làn điệu quan họ. Còn giữa bãi đất trống, các anh chị thanh niên đang nhún du bay bổng. Em rất yêu thích hội Lim và đặc biệt là trò chơi của hội.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Chọi gà)

    Ngoài các trò chơi dân gian như nhảy dây, đô vật hay đánh đu,… em còn biết thêm một trò chơi khá vui thường diễn ra trong các lễ hội mùa xuân đó là trò chọi gà. Thường thì gà chọi là những chú gà trống, to cao khỏe mạnh, có hai cặp giò chắc nịch, đầy cơ bắp, với hai cái cựa vừa dài vừa nhọn. Cả người con gà mang một màu đỏ tía, chúng có khá ít lông, những chú gà chiến này được chủ nhân chăm sóc rất kỹ càng để chuẩn bị cho những trận sống mái với gà chiến của đối thủ. Người ta chọn một khu đất trống, sạch sẽ làm sân chọi, người chơi mang gà của mình đến, rồi bốc thăm quyết định lượt thi và đối thủ. Người đến xem có đủ già, trẻ, lớn, bé, quây thành một vòng tròn nhỏ như lớp rào chắn cho sân thi đấu. Bắt đầu trận chọi gà hai bên đem gà chọi của mình ra giữa sân và thả chúng ra, những người xem ra sức cổ vũ, hò hét để kích thích cái máu chọi của hai con gà, chúng bắt đầu lao vào chọi nhau, lúc thì dùng mỏ để mổ đối phương, lúc thì dùng chân đá, đòn nào đòn đấy dứt khoát, mạnh mẽ. Cho đến khi một con gà có dấu hiệu yếu thế, bị bên kia hạ gục thì trọng tài sẽ cho dừng trận đấu và quyết định thắng thua, sau đó cho hai bên mang gà của mình về chăm sóc. Đây là một trò vui khá hấp dẫn và trở thành nét văn hóa đặc sắc trong nhiều lễ hội, tuy nhiên hiện nay cũng có một số tiêu cực từ việc chơi chọi gà, cần phải tích cực khắc phục, tránh làm xấu đi hình ảnh của các lễ hội.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Đánh du)

    Cứ mỗi mùa xuân đến, làng em lại tổ chức lễ hội mừng xuân, trong hội có rất nhiều trò chơi dân gian hấp dẫn, nhưng em ấn tượng nhất là trò đánh đu. Trò chơi được tổ chức trong sân của đình làng, những người đi xem hội ai cũng ăn vận đẹp đẽ và lịch sự, trên khuôn mặt mỗi người ai nấy đều mang thần sắc vui tươi, hớn hở. Cột đu được dựng lên từ những cây tre to, chắc khỏe dẻo dai có thể chịu được sức nặng của 3-4 người mà không bị gãy. Có nhiều cách chơi đu, đánh đu đơn hoặc đôi, riêng làng em chọn cách đánh đu đôi nam nữ để thể hiện tinh thần đoàn kết giữa những người trong đội với nhau và tăng sự hứng thú, hấp dẫn. Lần lượt các đội chơi vào đánh đu theo thứ tự đã bốc thăm trước đó, hai người chơi bước lên bàn đu, đối mặt với nhau, sau đó dùng sức của đôi chân để nhún cho đu bay cao, bay thật đẹp mắt, điệu nghệ, trong tiếng trống gõ liên hồi cùng với sự hò reo cổ vũ rộn ràng của người xem. Đội nào làm cho đu bay càng cao, càng gần đỉnh đu, thậm chí nếu khéo léo có thể khiến bàn đu bay qua ngọn đu một vòng thì cơ hội thắng cuộc sẽ rất cao. Trò chơi này yêu cầu sự phối hợp nhịp nhàng của cả hai người chơi, kèm theo đó là yếu tố về sức khỏe và một chút dũng cảm bởi vì đây là một trò chơi khá mạo hiểm, mà không phải ai cũng có đủ can đảm để thử. Trò chơi vốn là một phần không thể thiếu của hội làng mừng xuân, góp phần làm cho không khí tết thêm tưng bừng, rộn rã, dân làng càng thêm yêu thương, gắn bó với quê hương.

Viết đoạn văn kể về một ngày hội ở quê em (Đô vật)

    Đô vật vốn là một trò vui rất phổ biến trong các lễ hội đầu xuân ở quê tôi. Sân đấu vật thường là những bãi đất rộng, bằng phẳng, có thể là sân đình làng, trên đó người ta trải một tấm bạt lớn có vẽ hai vòng tròn đồng tâm, một to một nhỏ để làm ranh giới thi đấu. Người tham gia đấu vật thường là những người đàn ông trai tráng to lớn, có sức vóc đến từ các làng xã, khác nhau. Vào ngày diễn ra hội thi cả làng đông vui lắm, già trẻ lớn bé, ai cũng gác lại hết công việc dắt nhau ra đình làng xem vật, quây kín cả sân đấu. Các đô vật cởi trần, chỉ mặc mỗi một chiếc quần đùi ngắn, có màu sắc khác nhau để phân biệt. Khi trọng tài ra hiệu bắt đầu trận vật, hai đô vật cơ bắp lực lưỡng lập tức lao vào, ra sức vật ngã đối phương trong tiếng hò hét cổ vũ của người xem. Trên sân lúc này, hai đô vật không ai nhường ai, người nào người nấy, mắt long sòng sọc, hàm nghiến chặt, mồ hôi đổ như suối, tay nắm lấy thắt lưng đối phương giằng co trên sân. Sau mười lăm phút thi đấu, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng còi của trọng tài, một đô vật đã xuất sắc quật ngã đối phương để tiến vào vòng tiếp theo. Người đi xem hét vang trời, không khí rộn ràng với tiếng trống, tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo, ôi, vui thật là vui. Buổi đấu vật còn diễn ra cho tới hết buổi chiều mới kết thúc, trận nào cũng vô cùng gay cấn và hấp dẫn. Em hy vọng rằng, vào những mùa xuân sau nữa hội thi đấu vật vẫn sẽ tiếp tục được tổ chức, vì đã thể hiện được tinh thần thượng võ của dân tộc ta.

Kể về một anh hùng dân tộc mà em biết hay nhất (6 mẫu)

Đề bài: Viết đoạn văn (từ 7 đến 10 câu) kể về một anh hùng dân tộc mà em biết. (Viết đoạn văn ngắn kể về một anh hùng chống ngoại xâm mà em biết.)

Kể về một anh hùng dân tộc mà em biết (mẫu 1)

Theo truyền thuyết kể lại vua Lê Lợi được thần Long Quân sai rùa vàng trao kiếm dẹp giặc Minh. Lê Lợi là vị vua đầu tiên của nhà Hậu Lê – triều đại dài nhất trong lịch sử Việt Nam. Nhà vua sinh năm 1385. Khi vua hai mươi mốt tuổi, giặc Minh kéo sang xâm lược nước ta. Trước những cai trị độc ác, tàn bạo của kẻ thù, Lê Lợi nuôi chí lớn đánh đuổi giặc ra khỏi bờ cõi. Lê Lợi đã tập hợp quân lính để thực hiện điều đó. Cuộc khởi nghĩa Lam Sơn nhanh chóng diễn ra. Sau chục năm chiến đấu gian khổ, vị tướng Lê Lợi và toàn quân đã thắng lợi, dẹp tan giặc Minh. Lê Lợi lên ngôi hoàng đế. Vị vua thành lập ra nhà Hậu Lê đã đưa đất nước bước vào giai đoạn phát triển rực rỡ. Lê Lợi quả thực là một anh hùng dân tộc ta.

Kể về một anh hùng dân tộc mà em biết (mẫu 2)

    Trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc ta có rất nhiều anh hùng được sử sách ghi danh, một trong số đó là lãnh tụ Hồ Chí Minh. Người mà được toàn thể nhân dân Việt Nam kính trọng gọi bằng Bác Hồ. Bác là người lãnh đạo nhân dân ta làm cuộc Cách mạng tháng 8, lập lên nước Việt nam dân chủ cộng hòa. Tiếp đó, Bác lại lãnh đạo hai cuộc kháng chiến vĩ đại chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ giành thắng lợi hoàn toàn thống nhất đất nước. Bác được UNESCO phong tặng danh hiệu ” Anh hùng giải phóng dân tộc và danh nhân văn hóa thế giới.” Cả cuộc đời Bác là một tấm gương sáng về đạo đức cách mạng và lối sống giản dị của Bác để cho nhân dân noi theo. Nhờ có sự lãnh đạo của Bác mà Việt Nam đang là thuộc địa của thực dân Pháp nay đã thành một nước độc lập. Để biết ơn Bác, em nguyện ngoan ngoãn chăm học làm theo 5 điều Bác Hồ dạy.

Kể về một anh hùng dân tộc mà em biết (mẫu 3)

    Thuở xưa, nước ta bị quân Hán đô hộ. Chúng rất tàn ác, hà hiếp nhân dân ta và ra sức vơ vét của cải.

Bấy giờ ở huyện Mê Linh có hai người con gái tài giỏi: chị là Trưng Trắc và em là Trưng Nhị. Cả hai bà đều giỏi võ nghệ và nuôi chí giành lại non sông. Trưng Trắc có chồng là Thi Sách. Thi Sách là Lạc tướng cũng cùng chí hướng với vợ. Tướng giặc là Tô Định làm thứ sử Giao Châu thời ấy biết được bèn lập mưu giết chết Thi Sách. Nợ nước, thù nhà, Hai Bà Trưng phất cờ khởi nghĩa. Quân của hai bà đi đến đâu, giặc tan đến đó. Với đoàn quân khởi nghĩa hừng hực khí thế chiến đấu và chiến thắng, Hai Bà tiến về giải phóng thành Luy Lâu. Tướng giặc Tô Định tháo chạy về nước. Hai Bà lên ngôi vua, xưng là Trưng Nữ Vương.

Năm 43, quân giặc cử Mã Viện, đại tướng lão luyện đốc quân đàn áp cuộc khởi nghĩa. Hai Bà lãnh đạo quân ta chiên đấu anh dũng nhưng vì thế giặc quá mạnh, yếu thế, Hai Bà nhảy xuống sông Hát Giang tuẫn tiết. Dân ta lại chìm trong vòng áp bức của giặc phương Bắc. Dù vậy, tấm gương oanh liệt của Hai Bà Trưng vẫn ngời sáng nghìn thu.

Kể về một anh hùng dân tộc mà em biết (mẫu 4)

    Năm 1285, quân Nguyên Mông ồ ạt sang xâm lấn nước ta lần thứ ba. Thế giặc rất mạnh nên triều đình lãnh đạo toàn quân và dân rút về cố thủ ở những nơi hiểm yếu, để mặc thành quách, làng mạc trống trải gây hoang mang cho địch và bảo toàn lực lượng. Trên đường rút quân, Hưng Đạo Vương lệnh cho các tướng chốt đóng tại những nơi hiểm yếu cản bước tiến của giặc để bảo vệ Thái Thượng Hoàng và Thượng Hoàng. Danh tướng Trần Bình Trọng chỉ huy quân Cấm Dực, trấn giữ bãi sông Thiên Mạc. Thế giặc rất mạnh, Trần Bình Trọng chẳng may sa vào tay giặc. Biết ông là tướng tài, giặc ra sức dụ dỗ ông, hứa sẽ phong cho ông làm vương đất Bắc. Trần Bình Trọng khẳng khái đáp:

– Ta thà làm quỷ nước Nam còn hơn là vương đất Bắc.

Biết không thể chiêu dụ ông, giặc trói ông ở bãi sông Thiên Mạc chờ nước triều dìm ông chết. Trần Bình Trọng hy sinh khi mới hai mươi sáu tuổi, tấm gương trung liệt của ông chói sáng nghìn thu.

Kể về một anh hùng dân tộc mà em biết (mẫu 5)

    Lịch sử nước ta có biết bao nhiêu cuộc vị anh hùng chống ngoại xâm cứu nước lỗi lạc mà xuất thân từ những người dân bình thường. Nguyễn Thị Minh Khai cũng vậy.

Lớn lên chứng kiến cảnh lầm than của quê hương, năm 16 tuổi bà đã tham gia hoạt động cách mạng. Trong đấu tranh bà rất kiên cường, nhanh trí khiến bọn giặc Pháp nhiều phen hoảng sợ và tìm mọi cách hãm hại bà. Năm 1940, Nguyễn Thị Minh Khai bị bắt, giặc tra tấn bà hết sức dã man nhưng sau mỗi trận đòn tra tấn đó Nguyễn Thị Minh Khai đã dùng máu của mình viết nên những câu thơ nêu cao khí tiết của người chiến sĩ cộng sản. Biết không thể khuất phục được bà chúng đã đem ra xử bắn.

Em rất tự hào được học dưới mái trường mang tên người anh hùng Nguyễn Thị Minh Khai.

Kể về một anh hùng dân tộc mà em biết (mẫu 6)

    Chị Võ Thị Sáu (1933-1952) xứng đáng với danh hiệu người anh hùng của dân tộc Việt Nam. Ngay từ năm 15 tuổi, chị đã hăng hái tham gia cách mạng, lập nhiều chiến công vang dội. Tháng 5/1950, bị giặc Pháp bắt, tra tấn dã man nhưng chị vẫn giữ vững khí tiết của người chiến sĩ cách mạng. Năm 1952, giặc đày chị ra Côn Đảo và hành quyết. Năm 1993, Nhà nước đã trân trọng truy tặng chị Huân chương chiến công hạng Nhất và danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang.

Tấm gương của chị Võ Thị Sáu làm cho chúng em vô cùng ngưỡng mộ, kính trọng vì những gì chị đã hy sinh cho quê hương, tổ quốc để chúng em hôm nay được hưởng cuộc sống thái bình.

Kể lại một trận thi đấu thể thao hay nhất (13 mẫu)

Đề bài: Kể lại một trận thi đấu thể thao mà em có dịp xem.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (U23 Việt Nam)

Tháng một vừa qua, em đã được theo dõi một trận thi đấu thể thao rất hay, rất quyết liệt trên truyền hình. Đó là trận đấu bán kết giải bóng đá châu Á giữa U23 Việt Nam và U23 Qatar tại Trung Quốc. Sân bóng là một hình chữ nhật rộng lớn được vạch những dòng trắng ngang dọc. Dưới thảm cỏ xanh mướt, các cầu thủ áo trắng Việt Nam, áo đỏ Qatar dần tiến vào sân. Khi nhạc quốc ca mỗi nước vang lên, mười một cầu thủ của các đội tuyển đặt tay lên trái tim hát vang. Trọng tài tít còi và phất cờ báo hiệu trận đấu bắt đầu. Đội trưởng Lương Xuân Trường đặt trái bóng ở chính giữa sân, đá chuyền đi cho đồng đội. Các cầu thủ vạm vỡ chạy thật nhanh để giành bóng. Bóng được chuyền qua chân người này tới chân người khác. Bóng tới gần khung thành thủ môn, khán giả hò reo ầm ĩ để cổ vũ. U23 Qatar có quả đá phạt nên ghi bàn trước. Ngay sau đó, cầu thủ số 19 Nguyễn Quang Hải ghi bàn bằng một cú sút ấn tượng. Các cầu thủ Qatar lại ghi bàn bằng cú đánh đầu đẹp mắt nâng tỉ số lên 2-1. Họ chạy khắp sân để ăn mừng. Nhưng bất ngờ, chỉ sau hai phút, chân sút Quang Hải lại ghi bàn lần nữa. Trận đấu kết thúc với tỉ số hòa nên hai đội bước vào hiệp phụ. Hai hiệp phụ khốc liệt diễn ra vẫn không định phân thắng bại. Hai đội tuyển bước vào loạt đá luân lưu căng thẳng. Qatar mở tỉ số. Thủ môn Bùi Tiến Dũng đã nhanh chóng cản phá được hai cú sút của đội bạn. Phút giây cầu thủ Vũ Văn Thanh đứng trước trái bóng tròn để thực hiện lượt sút cuối, khán giả nín thở hồi hộp. Chỉ một giây sau đó, lưới của đội bạn đã rung lên. Mọi người vỡ òa trong chiến thắng. Niềm vui, niềm bất ngờ trong trận đấu hôm đó giờ em vẫn không thể quên.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (U21 Việt Nam)

    Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận.

Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận. Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn.

Vào những phút đầu tiên, đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0. Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt, áp đảo khung thành đối phương. Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan. Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt. Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1.

Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giãn và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng. Em còn tự hào bóng đá Việt Nam.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Chủ nhật tuần qua, lớp em và lớp 3C đã tổ chức một trận thi đấu bóng đá thật hào hứng, sôi nổi.

Sân bóng ở tại sân đình của làng. Đúng mười bốn giờ ba mươi, cả hai lớp đã tập trung vây quanh sân bóng. Trận thi đấu diễn ra sôi nổi. Các cầu thủ hăng hái cướp bóng và dồn bóng về phía cầu môn của đối phương, chúng em đứng xem với những tràng vỗ tay vang dội để động viên các cầu thủ của lớp mình. Kết quả trận thi đấu đã đem lại niềm vui cho lớp chúng em, đội bóng đá của lớp em đã ghi bàn thắng với tỉ số 5-3. Đây là kết quả luyện tập tích cực của cả đội bóng trong thời gian qua.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận.

Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận. Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn.

Vào những phút đầu tiên, đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0. Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt, áp đảo khung thành đối phương. Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan. Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt. Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1.

Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giản và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng. Em còn tự hào bóng đá Việt Nam.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Chiều thứ bảy tuần qua, trên sân vận động thị xã, trường em tổ chức trận bóng đá chung kết giữa hai đội bóng lớp 5A và 5B để chọn ra một đội đi dự “Hội khỏe Phù Đổng” cấp thị xã. Em đã được chứng kiến trận đấu từ đầu đến cuối. Đúng 16 giờ, trận đấu bắt đầu. Trong mười phút đầu, đội 5B tổ chức tấn công liên tiếp, làm cho đội 5A lúng túng rút về phòng thủ trên sân nhà, suýt nữa thủ môn phải vào lưới nhặt bổng. Được thầy giáo chủ nhiệm động viên nhắc nhở, đội 5A như được thêm sức mạnh. Từ một đường chuyền tạt trái, Phi Hùng một cầu thủ xuất sắc của đội 5A lao lên đón bóng. Bằng một động tác giả Phi Hùng lách bóng qua hậu vệ, đưa nhanh bóng vào gần khung thành lớp 5B rồi bất thần tung một cú sút bằng chân trái. Quả bóng lọt qua nách thủ môn 5B, chui tọt vào lưới ghi bàn thắng đầu tiên cho đội nhà. Cả sân vận động rung lên trong tiếng hò reo của gần một ngàn cổ động viên. Chung cuộc, lớp 5A thắng lớp 5B. Cuộc đọ sức thi tài chấm dứt sau hai hiệp. Quả là một trận đấu thật hay và hấp dẫn.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Đó là một trận thi đấu bóng đá sôi nổi nhất của các cầu thủ “nhí” của hai trường Tiểu học phường 2 và phường 5 trên sân vận động thị xã trong chiều chủ nhật -tuần qua mà em được chứng kiến. Các cầu thủ của hai đội đã dàn thế trận trên sân. Sau tiếng còi của thầy tổng phụ trách đội trường phường 5, đội phường 2 giao bóng. Vừa mới diễn ra được chừng 10 phút thì anh Đạt ở trường phường 2 vị trí tiền đạo, nhận bóng từ hậu vệ. Anh lừa qua hai cầu thủ đội bạn rồi bất thần sút mạnh vào góc trái khung thành, buộc thủ môn phường 5 phải vào lưới nhặt bóng. Liên tiếp các phút tiếp theo, phường 2 ghi thêm 4 trái nữa, phường 5 chỉ gỡ được 2. Chung cuộc, phường 2 thắng với tỉ số 10-6. Thật là một trận đấu hấp dẫn và sôi nổi.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (kéo co)

    20-11 mọi năm trường em tổ chức rất nhiều hoạt động tập thể, một trong đó là hội thi kéo co giữa các khối lớp 4,5. Trận đấu hồi hộp và gay cấn nhất có lẽ là trận thi đấu giữa các anh chị lớp 5A và 5B.

3 giờ chiều ngày 20-11 là trận chung kết hội thi kéo co giữa lớp 5a và 5b. Sau khi trọng tài thổi còi, hai đội vào vị trí. Mỗi đội gồm 5 bạn nam. Đội 5A mặc áo vàng, đội 5B mặc áo xanh, trông anh nào cũng rất khỏe mạnh. Hai đội quả là ngang tài ngang sức. Sau khi ổn định vị trí, trọng tài là thầy giáo thể dục tuýt còi để trận đấu bắt đầu. Cổ động viên hai bên reo hò rất nhiệt tình. Sau một phút đầu tiên, sợi dây đỏ buộc ở giữa dường như chưa nghiêng về bên nào. Sau đó đội 5A đã giành lợi thế, sợi dây nhích dần về phía đội 5A. Tiếng cổ vũ cho đội 5B ngày càng lớn. Đội 5B dần lấy lại thế chủ động. Rất tiếc đội 5A đã không còn giai sức để thi đấu đến cùng. Chiến thắng thuộc về đội 5B. Tiếng hò reo vang lên khắp sân trường, đội 5A cũng sang chúc mừng đội 5B.

Trận đấu đã kết thúc rất vui vẻ, là một kỉ niệm đáng nhớ. Sau ra cuộc thi em rút ra cho bản thân kinh nghiệm phải rèn luyện thể dục thể thao và có chuyện gì cũng phải quyết tâm đến cùng.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (kéo co)

    “Hội khỏe Phù Đổng” của trường em tổ chức vào ngày chủ nhật tuần trước thật là sôi động. Từ môn bóng đá, cầu lông, chạy tiếp sức đến đá cầu, kéo co… đều diễn ra với sự góp mặt của các vận động viên tiêu biểu của mỗi lớp.

Em ở trong đội kéo co của lớp – lớp 3A. Sau vòng đấu loại, ban tổ chức công bố hai đội vào vòng chung kết để giành giải nhất, nhì. Đội 3A của em và đội 3D được vào chung cuộc. Mỗi đội gồm mười người. Em là người đứng đầu của đội 3A, bởi các bạn trong lớp thường gọi em là “đầu máy xe lửa”. Cuộc giằng co giữa hai đội kéo dài năm phút mà chưa phân thắng bại. Lúc đó, em đá cảm thấy hai bàn tay của mình đã đau lắm, chỉ cần một chút lơi lỏng là thất bại liền. Em nghiến răng chịu đựng rồi dồn tất cả sức lực vào hai chân và hai tay, gồng mình, bấm sâu hai bàn chân xuống nền đất, bất ngờ giật mạnh một cái. Hình như không chịu đựng được cú giật bất ngờ ấy, toàn bộ đội 3D bị nhào tới, trượt qua khỏi vạch ranh giới, rồi đè lên nhau. Tiếng là hét cổ vũ của các bạn nổ tung lên, vang động cả sân trường. Chiến thắng đã thuộc về đội 3A của em.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bơi lội)

    Tại bể bơi cửa trung tâm thể dục thể thao của tỉnh, em chứng kiến một cuộc thi bơi lội thật hào hứng của các vận động viên từ các trường phổ thông trung học. Bể bơi rộng lắm, có đến chục đường đua. Các vận động viên trong bộ quần áo bơi lội, kính, mũ đã vào vị trí sẵn sàng chờ lệnh xuất phát. Anh Bình của em bơi ở đường đua số 4 đại diện cho trường Trung học phổ thông Phan Đình Phùng. Anh biết bơi lội từ nhỏ, lớn lên anh thường đến bể bơi này rèn luyện. Cuộc đua này, cả trường đều kì vọng đến anh. Lệnh xuất phát của trọng tài vừa ban ra, thì tất cả đồng loạt từ từ trên cao phóng mình xuống mặt nước, lao như những chú cá heo dưới làn nước trong xanh. Vòng bơi thứ nhất, anh Bình đang dẫn thứ hai. Sang vòng bơi kế tiếp thi anh đuổi kịp người thứ nhất. Đứng trên bờ sao mà em hồi hộp đến thế! Em gào thật to: “Cố lên anh! Đến đích rồi đó!” Quả nhiên, anh Bình tăng tốc lao lên và anh đã về đích trước. Bạn bè anh đứng trên bờ hét vang: ‘Phan Đình Phùng chiến thắng! Phan Đình Phùng chiến thắng!”

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng chuyền)

    Nhân dịp chào mừng ngày 26-3, ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh; ngành giáo dục tỉnh em tổ chức thi đấu bóng chuyền giữa các trường THPT trong tỉnh. Em được anh Hai dẫn đi xem trận đấu giữa trường anh với trường Phan Văn Trị huyện Giồng Trôm. Trận đấu diễn ra thật sôi nổi trên sân bóng chuyền tại sân vận động của tỉnh. Hai đội đấu với nhau ba hiệp. Hai hiệp đầu tỉ số hòa 1-1. Đây là hai đội ngang sức ngang tài, đội nào cũng có những cây tấn công dứt điểm. Hiệp ba là hiệp phân định thắng bại nên đội nào cũng hết sức thận trọng. Sau phút hội ý lần thứ hai, đội bóng của trường anh Hai tập trung mạnh tấn công và chiến thuật bỏ nhỏ, làm cho đội Phan Văn Trị bị rơi vào tình thế bị động. Điểm số của đội trường anh Hai đã dẫn trước 15 – 13. Rồi nhích dần lên 24 – 18. Và cuối cùng, bằng một pha tấn công chéo biên, đội trường anh Hai đã chiến thắng đội trường Phan Văn Trị với một điểm số thuyết phục.

Trận đấu kết thúc trong tiếng reo hò của các cổ động viên trường anh Hai.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (đá cầu)

    Nhân ngày hội truyền thống các nhà giáo Việt Nam 20-11, Trường Tiểu học Bến Tre cùng Trường Tiểu học Vĩnh Phúc tổ chức những trận thi đấu thể thao: đá cầu, cầu lông, đá bóng, bóng bàn… Em thích nhất là môn đá cầu nên đến địa điểm đá cầu để động viên đội. Mỗi đội gồm hai cầu thủ, đá cặp với nhau. Đội của trường em có anh Hùng ở lớp 5A và anh Thi ở lớp 5G, còn đội Vĩnh Phúc, em không biết tên các cầu thủ. Cả hai đội đang vào trận quyết liệt. Các cổ động viên của hai trường đứng chật cả vòng trong vòng ngoài. Từ phía sàn bên phải, anh Thi vuốt nhẹ quả cầu bằng chân trái, cầu bay nhanh sang bên kia. Đội bạn vội đón đường bay của quả cầu, đá nhanh trở lại. Tiếng lạch xạch đều đặn và quả cầu cũng vun vút bay qua bay lại. Bất thần anh Hùng xoay người, đá móc, quả cầu sượt trên mặt lưới làm cho hai anh ở trường Vĩnh Phúc lỡ đà ngã nhúi vào nhau. Một tràng pháo tay rộ lên tán thưởng pha cầu lắt léo của anh Hùng đã đo ván đối phương một cách ngoạn mục.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng bàn)

    Chiều thứ bảy tuần trước, em được bố dẫn đến câu lạc bộ thể thao của xã nằm ngay cạnh hồ Trúc Giang để xem trận thi đấu bóng bàn giữa các cầu thủ xuất sắc của các huyện thị trong tỉnh. Trận đấu mà em thích nhất và cũng là trận mà khán giả hâm mộ nhất, đứng xem đông nhất. Đó là trận đấu giữa thầy em – Lê Hoài Vọng và chú Huỳnh Đoàn Nam. Trận đấu diễn ra thật căng thẳng và đầy kịch tính.

Hai cầu thủ thi đấu năm hiệp. Bốn hiệp đầu tỉ số là 2-2. Hiệp cuối cùng mới thật hấp dẫn! Vào đầu hiệp, chú Nam dẫn trước 4-1. Ai cũng nghĩ là chú sẽ thắng. Vậy mà chỉ sau mấy quả giao bóng lắt léo của thầy em, điểm số đã cân bằng. Liên tục mấy đường bóng nữa, thầy em vượt lên 12-8, dẫn trước 4 điểm. Không chủ quan lơi lỏng, phòng ngự chắc, phản công dứt điểm, thầy em đã nâng điểm số của mình lên cao, vượt xa chú Nam 6 điểm, kết thúc trận đấu trong niềm hân hoan chiến thắng. Một trận đấu sôi nổi và vô cùng hấp dẫn.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (cầu lông)

    Ngày 22 tháng chín vừa qua em đã dịp được xem một trận thi đấu thể thao cầu lông vô cùng gay cấn trên tivi tại nhà cùng bố em. Trận đấu giữa cầu thủ của đội tuyển Việt Nam và cầu thủ của đội tuyển Indonesia trong Seagame 29.

Trận thi đấu cầu lông được diễn ra trong nhà, có rất nhiều khán giả đến cỗ vũ. Mỗi lần có một bàn thắng của một cầu thủ được ghi là tiếng trống, tiếng pháo tay reo hò lại vang lên rầm rộ. Cầu thủ của đội Việt Nam mặc áo màu đỏ, đi giày thể thao màu đỏ, còn cầu thủ còn lại mặc áo màu vàng đi giày màu đen. Tỉ số lúc bấy giờ là 1-0 đang giành phần thắng về cầu thủ của đội Indonesia. Trận đấu đang rất gay cấn bởi chỉ cần cầu thủ của đội Indonesia thắng 1 hiệp nữa là trận đấu cầu lông sẽ kết thúc. Lúc này, cả 2 đội đều rất quyết tâm vì thế mà trận đấu ngày càng diễn ra quyết liệt làm sao! Bên nào cũng tấn công dữ dội, đỡ cầu vô cùng điêu luyện. Thỉnh thoảng chú trọng tài lại phất cờ và thổi còi khi một trong 2 cầu thủ mắc lỗi. Điểm số của các đội cứ nhích dần lên 8-7, 8-8,… 22-21, 24-21. Khi thi đấu, cả 2 cầu thủ đều toát rất nhiều mồ hôi, họ thường xin nghỉ giải lao một lúc để uống nước và hội ý với huấn luyện viên. Cuối cùng, trận đấu cũng có kết quả khi cầu thủ Indonesia liên tiếp ghi bàn ở những phút cuối. Kết thúc trận đấu với tỉ số 2-0 với đội thắng là Indonesia.

Vận động cầu lông của viên của Việt Nam đã thi đấu hết mình. Em rất khâm phục tinh thần chiến đấu của cầu thủ cầu lông Việt Nam.

Bài văn kể lại một trận thi đấu thể thao mà em có dịp xem hay nhất (14 mẫu)

Đề bài: Viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể lại một trận thi đấu thể thao mà em đã có dịp xem.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (kéo co)

Trong đợt thi đua đầu tháng ba, chúng em đã được chứng kiến một trận thi đấu kéo co vô cùng từng bừng, rộn rã. Đó là trận chung kết giữa các anh chị lớp 5A1 và 4A3. Khi thầy trọng tài tít còi ra hiệu trận đấu bắt đầu, hai đội ở hai đầu dây dùng hết sức của mình để kéo. Các thành viên của mỗi đội dùng tay nắm chặt chiếc dây thừng dài đển kéo mạnh về phía mình. Đội 5A3 đã kéo nhích được một đoạn. Khán giả đứng xem hò reo cổ vũ không ngừng. Bất ngờ, tình thế lúc này hoàn toàn thay đổi khi đội 4A3 rút dây thật nhanh, kéo mạnh về phía mình. Anh đội trưởng đứng đầu dây của lớp 5A1 bước chân qua vạch trắng phía dưới. Vậy là kết quả thắng thuộc về đội 4A1. Em cảm thấy vô cùng hào hứng với trận thi đấu kéo co ngày hôm đó.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (kéo co)

    20-11 mọi năm trường em tổ chức rất nhiều hoạt động tập thể, một trong đó là hội thi kéo co giữa các khối lớp 4,5. Trận đấu hồi hộp và gay cấn nhất có lẽ là trận thi đấu giữa các anh chị lớp 5A và 5B.

3 giờ chiều ngày 20-11 là trận chung kết hội thi kéo co giữa lớp 5a và 5b. Sau khi trọng tài thổi còi, hai đội vào vị trí. Mỗi đội gồm 5 bạn nam. Đội 5A mặc áo vàng, đội 5B mặc áo xanh, trông anh nào cũng rất khỏe mạnh. Hai đội quả là ngang tài ngang sức. Sau khi ổn định vị trí, trọng tài là thầy giáo thể dục tuýt còi để trận đấu bắt đầu. Cổ động viên hai bên reo hò rất nhiệt tình. Sau một phút đầu tiên, sợi dây đỏ buộc ở giữa dường như chưa nghiêng về bên nào. Sau đó đội 5A đã giành lợi thế, sợi dây nhích dần về phía đội 5A. Tiếng cổ vũ cho đội 5B ngày càng lớn. Đội 5B dần lấy lại thế chủ động. Rất tiếc đội 5A đã không còn giai sức để thi đấu đến cùng. Chiến thắng thuộc về đội 5B. Tiếng hò reo vang lên khắp sân trường, đội 5A cũng sang chúc mừng đội 5B.

Trận đấu đã kết thúc rất vui vẻ, là một kỉ niệm đáng nhớ. Sau ra cuộc thi em rút ra cho bản thân kinh nghiệm phải rèn luyện thể dục thể thao và có chuyện gì cũng phải quyết tâm đến cùng.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (kéo co)

    “Hội khỏe Phù Đổng” của trường em tổ chức vào ngày chủ nhật tuần trước thật là sôi động. Từ môn bóng đá, cầu lông, chạy tiếp sức đến đá cầu, kéo co… đều diễn ra với sự góp mặt của các vận động viên tiêu biểu của mỗi lớp.

Em ở trong đội kéo co của lớp – lớp 3A. Sau vòng đấu loại, ban tổ chức công bố hai đội vào vòng chung kết để giành giải nhất, nhì. Đội 3A của em và đội 3D được vào chung cuộc. Mỗi đội gồm mười người. Em là người đứng đầu của đội 3A, bởi các bạn trong lớp thường gọi em là “đầu máy xe lửa”. Cuộc giằng co giữa hai đội kéo dài năm phút mà chưa phân thắng bại. Lúc đó, em đá cảm thấy hai bàn tay của mình đã đau lắm, chỉ cần một chút lơi lỏng là thất bại liền. Em nghiến răng chịu đựng rồi dồn tất cả sức lực vào hai chân và hai tay, gồng mình, bấm sâu hai bàn chân xuống nền đất, bất ngờ giật mạnh một cái. Hình như không chịu đựng được cú giật bất ngờ ấy, toàn bộ đội 3D bị nhào tới, trượt qua khỏi vạch ranh giới, rồi đè lên nhau. Tiếng là hét cổ vũ của các bạn nổ tung lên, vang động cả sân trường. Chiến thắng đã thuộc về đội 3A của em.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (U23 Việt Nam)

    Tháng một vừa qua, em đã được theo dõi một trận thi đấu thể thao rất hay, rất quyết liệt trên truyền hình. Đó là trận đấu bán kết giải bóng đá châu Á giữa U23 Việt Nam và U23 Qatar tại Trung Quốc. Sân bóng là một hình chữ nhật rộng lớn được vạch những dòng trắng ngang dọc. Dưới thảm cỏ xanh mướt, các cầu thủ áo trắng Việt Nam, áo đỏ Qatar dần tiến vào sân. Khi nhạc quốc ca mỗi nước vang lên, mười một cầu thủ của các đội tuyển đặt tay lên trái tim hát vang. Trọng tài tít còi và phất cờ báo hiệu trận đấu bắt đầu. Đội trưởng Lương Xuân Trường đặt trái bóng ở chính giữa sân, đá chuyền đi cho đồng đội. Các cầu thủ vạm vỡ chạy thật nhanh để giành bóng. Bóng được chuyền qua chân người này tới chân người khác. Bóng tới gần khung thành thủ môn, khán giả hò reo ầm ĩ để cổ vũ. U23 Qatar có quả đá phạt nên ghi bàn trước. Ngay sau đó, cầu thủ số 19 Nguyễn Quang Hải ghi bàn bằng một cú sút ấn tượng. Các cầu thủ Qatar lại ghi bàn bằng cú đánh đầu đẹp mắt nâng tỉ số lên 2-1. Họ chạy khắp sân để ăn mừng. Nhưng bất ngờ, chỉ sau hai phút, chân sút Quang Hải lại ghi bàn lần nữa. Trận đấu kết thúc với tỉ số hòa nên hai đội bước vào hiệp phụ. Hai hiệp phụ khốc liệt diễn ra vẫn không định phân thắng bại. Hai đội tuyển bước vào loạt đá luân lưu căng thẳng. Qatar mở tỉ số. Thủ môn Bùi Tiến Dũng đã nhanh chóng cản phá được hai cú sút của đội bạn. Phút giây cầu thủ Vũ Văn Thanh đứng trước trái bóng tròn để thực hiện lượt sút cuối, khán giả nín thở hồi hộp. Chỉ một giây sau đó, lưới của đội bạn đã rung lên. Mọi người vỡ òa trong chiến thắng. Niềm vui, niềm bất ngờ trong trận đấu hôm đó giờ em vẫn không thể quên.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (U21 Việt Nam)

    Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận.

Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận. Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn.

Vào những phút đầu tiên, đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0. Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt, áp đảo khung thành đối phương. Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan. Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt. Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1.

Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giãn và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng. Em còn tự hào bóng đá Việt Nam.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Chủ nhật tuần qua, lớp em và lớp 3C đã tổ chức một trận thi đấu bóng đá thật hào hứng, sôi nổi.

Sân bóng ở tại sân đình của làng. Đúng mười bốn giờ ba mươi, cả hai lớp đã tập trung vây quanh sân bóng. Trận thi đấu diễn ra sôi nổi. Các cầu thủ hăng hái cướp bóng và dồn bóng về phía cầu môn của đối phương, chúng em đứng xem với những tràng vỗ tay vang dội để động viên các cầu thủ của lớp mình. Kết quả trận thi đấu đã đem lại niềm vui cho lớp chúng em, đội bóng đá của lớp em đã ghi bàn thắng với tỉ số 5-3. Đây là kết quả luyện tập tích cực của cả đội bóng trong thời gian qua.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận.

Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận. Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn.

Vào những phút đầu tiên, đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0. Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt, áp đảo khung thành đối phương. Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan. Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt. Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1.

Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giản và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng. Em còn tự hào bóng đá Việt Nam.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Chiều thứ bảy tuần qua, trên sân vận động thị xã, trường em tổ chức trận bóng đá chung kết giữa hai đội bóng lớp 5A và 5B để chọn ra một đội đi dự “Hội khỏe Phù Đổng” cấp thị xã. Em đã được chứng kiến trận đấu từ đầu đến cuối. Đúng 16 giờ, trận đấu bắt đầu. Trong mười phút đầu, đội 5B tổ chức tấn công liên tiếp, làm cho đội 5A lúng túng rút về phòng thủ trên sân nhà, suýt nữa thủ môn phải vào lưới nhặt bổng. Được thầy giáo chủ nhiệm động viên nhắc nhở, đội 5A như được thêm sức mạnh. Từ một đường chuyền tạt trái, Phi Hùng một cầu thủ xuất sắc của đội 5A lao lên đón bóng. Bằng một động tác giả Phi Hùng lách bóng qua hậu vệ, đưa nhanh bóng vào gần khung thành lớp 5B rồi bất thần tung một cú sút bằng chân trái. Quả bóng lọt qua nách thủ môn 5B, chui tọt vào lưới ghi bàn thắng đầu tiên cho đội nhà. Cả sân vận động rung lên trong tiếng hò reo của gần một ngàn cổ động viên. Chung cuộc, lớp 5A thắng lớp 5B. Cuộc đọ sức thi tài chấm dứt sau hai hiệp. Quả là một trận đấu thật hay và hấp dẫn.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng đá)

    Đó là một trận thi đấu bóng đá sôi nổi nhất của các cầu thủ “nhí” của hai trường Tiểu học phường 2 và phường 5 trên sân vận động thị xã trong chiều chủ nhật -tuần qua mà em được chứng kiến. Các cầu thủ của hai đội đã dàn thế trận trên sân. Sau tiếng còi của thầy tổng phụ trách đội trường phường 5, đội phường 2 giao bóng. Vừa mới diễn ra được chừng 10 phút thì anh Đạt ở trường phường 2 vị trí tiền đạo, nhận bóng từ hậu vệ. Anh lừa qua hai cầu thủ đội bạn rồi bất thần sút mạnh vào góc trái khung thành, buộc thủ môn phường 5 phải vào lưới nhặt bóng. Liên tiếp các phút tiếp theo, phường 2 ghi thêm 4 trái nữa, phường 5 chỉ gỡ được 2. Chung cuộc, phường 2 thắng với tỉ số 10-6. Thật là một trận đấu hấp dẫn và sôi nổi.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (đá cầu)

    Nhân ngày hội truyền thống các nhà giáo Việt Nam 20-11, Trường Tiểu học Bến Tre cùng Trường Tiểu học Vĩnh Phúc tổ chức những trận thi đấu thể thao: đá cầu, cầu lông, đá bóng, bóng bàn… Em thích nhất là môn đá cầu nên đến địa điểm đá cầu để động viên đội. Mỗi đội gồm hai cầu thủ, đá cặp với nhau. Đội của trường em có anh Hùng ở lớp 5A và anh Thi ở lớp 5G, còn đội Vĩnh Phúc, em không biết tên các cầu thủ. Cả hai đội đang vào trận quyết liệt. Các cổ động viên của hai trường đứng chật cả vòng trong vòng ngoài. Từ phía sàn bên phải, anh Thi vuốt nhẹ quả cầu bằng chân trái, cầu bay nhanh sang bên kia. Đội bạn vội đón đường bay của quả cầu, đá nhanh trở lại. Tiếng lạch xạch đều đặn và quả cầu cũng vun vút bay qua bay lại. Bất thần anh Hùng xoay người, đá móc, quả cầu sượt trên mặt lưới làm cho hai anh ở trường Vĩnh Phúc lỡ đà ngã nhúi vào nhau. Một tràng pháo tay rộ lên tán thưởng pha cầu lắt léo của anh Hùng đã đo ván đối phương một cách ngoạn mục.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng bàn)

    Chiều thứ bảy tuần trước, em được bố dẫn đến câu lạc bộ thể thao của xã nằm ngay cạnh hồ Trúc Giang để xem trận thi đấu bóng bàn giữa các cầu thủ xuất sắc của các huyện thị trong tỉnh. Trận đấu mà em thích nhất và cũng là trận mà khán giả hâm mộ nhất, đứng xem đông nhất. Đó là trận đấu giữa thầy em – Lê Hoài Vọng và chú Huỳnh Đoàn Nam. Trận đấu diễn ra thật căng thẳng và đầy kịch tính.

Hai cầu thủ thi đấu năm hiệp. Bốn hiệp đầu tỉ số là 2-2. Hiệp cuối cùng mới thật hấp dẫn! Vào đầu hiệp, chú Nam dẫn trước 4-1. Ai cũng nghĩ là chú sẽ thắng. Vậy mà chỉ sau mấy quả giao bóng lắt léo của thầy em, điểm số đã cân bằng. Liên tục mấy đường bóng nữa, thầy em vượt lên 12-8, dẫn trước 4 điểm. Không chủ quan lơi lỏng, phòng ngự chắc, phản công dứt điểm, thầy em đã nâng điểm số của mình lên cao, vượt xa chú Nam 6 điểm, kết thúc trận đấu trong niềm hân hoan chiến thắng. Một trận đấu sôi nổi và vô cùng hấp dẫn.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (cầu lông)

    Ngày 22 tháng chín vừa qua em đã dịp được xem một trận thi đấu thể thao cầu lông vô cùng gay cấn trên tivi tại nhà cùng bố em. Trận đấu giữa cầu thủ của đội tuyển Việt Nam và cầu thủ của đội tuyển Indonesia trong Seagame 29.

Trận thi đấu cầu lông được diễn ra trong nhà, có rất nhiều khán giả đến cỗ vũ. Mỗi lần có một bàn thắng của một cầu thủ được ghi là tiếng trống, tiếng pháo tay reo hò lại vang lên rầm rộ. Cầu thủ của đội Việt Nam mặc áo màu đỏ, đi giày thể thao màu đỏ, còn cầu thủ còn lại mặc áo màu vàng đi giày màu đen. Tỉ số lúc bấy giờ là 1-0 đang giành phần thắng về cầu thủ của đội Indonesia. Trận đấu đang rất gay cấn bởi chỉ cần cầu thủ của đội Indonesia thắng 1 hiệp nữa là trận đấu cầu lông sẽ kết thúc. Lúc này, cả 2 đội đều rất quyết tâm vì thế mà trận đấu ngày càng diễn ra quyết liệt làm sao! Bên nào cũng tấn công dữ dội, đỡ cầu vô cùng điêu luyện. Thỉnh thoảng chú trọng tài lại phất cờ và thổi còi khi một trong 2 cầu thủ mắc lỗi. Điểm số của các đội cứ nhích dần lên 8-7, 8-8,… 22-21, 24-21. Khi thi đấu, cả 2 cầu thủ đều toát rất nhiều mồ hôi, họ thường xin nghỉ giải lao một lúc để uống nước và hội ý với huấn luyện viên. Cuối cùng, trận đấu cũng có kết quả khi cầu thủ Indonesia liên tiếp ghi bàn ở những phút cuối. Kết thúc trận đấu với tỉ số 2-0 với đội thắng là Indonesia.

Vận động cầu lông của viên của Việt Nam đã thi đấu hết mình. Em rất khâm phục tinh thần chiến đấu của cầu thủ cầu lông Việt Nam.

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bơi lội)

    Tại bể bơi cửa trung tâm thể dục thể thao của tỉnh, em chứng kiến một cuộc thi bơi lội thật hào hứng của các vận động viên từ các trường phổ thông trung học. Bể bơi rộng lắm, có đến chục đường đua. Các vận động viên trong bộ quần áo bơi lội, kính, mũ đã vào vị trí sẵn sàng chờ lệnh xuất phát. Anh Bình của em bơi ở đường đua số 4 đại diện cho trường Trung học phổ thông Phan Đình Phùng. Anh biết bơi lội từ nhỏ, lớn lên anh thường đến bể bơi này rèn luyện. Cuộc đua này, cả trường đều kì vọng đến anh. Lệnh xuất phát của trọng tài vừa ban ra, thì tất cả đồng loạt từ từ trên cao phóng mình xuống mặt nước, lao như những chú cá heo dưới làn nước trong xanh. Vòng bơi thứ nhất, anh Bình đang dẫn thứ hai. Sang vòng bơi kế tiếp thi anh đuổi kịp người thứ nhất. Đứng trên bờ sao mà em hồi hộp đến thế! Em gào thật to: “Cố lên anh! Đến đích rồi đó!” Quả nhiên, anh Bình tăng tốc lao lên và anh đã về đích trước. Bạn bè anh đứng trên bờ hét vang: ‘Phan Đình Phùng chiến thắng! Phan Đình Phùng chiến thắng!”

Kể lại một trận thi đấu thể thao (bóng chuyền)

    Nhân dịp chào mừng ngày 26-3, ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh; ngành giáo dục tỉnh em tổ chức thi đấu bóng chuyền giữa các trường THPT trong tỉnh. Em được anh Hai dẫn đi xem trận đấu giữa trường anh với trường Phan Văn Trị huyện Giồng Trôm. Trận đấu diễn ra thật sôi nổi trên sân bóng chuyền tại sân vận động của tỉnh. Hai đội đấu với nhau ba hiệp. Hai hiệp đầu tỉ số hòa 1-1. Đây là hai đội ngang sức ngang tài, đội nào cũng có những cây tấn công dứt điểm. Hiệp ba là hiệp phân định thắng bại nên đội nào cũng hết sức thận trọng. Sau phút hội ý lần thứ hai, đội bóng của trường anh Hai tập trung mạnh tấn công và chiến thuật bỏ nhỏ, làm cho đội Phan Văn Trị bị rơi vào tình thế bị động. Điểm số của đội trường anh Hai đã dẫn trước 15 – 13. Rồi nhích dần lên 24 – 18. Và cuối cùng, bằng một pha tấn công chéo biên, đội trường anh Hai đã chiến thắng đội trường Phan Văn Trị với một điểm số thuyết phục.

Trận đấu kết thúc trong tiếng reo hò của các cổ động viên trường anh Hai.

Kể lại một việc tốt em đã làm để góp phần bảo vệ môi trường hay nhất (10 mẫu)

Đề bài: Viết đoạn văn (từ 7 đến 10 câu) kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 1)

Mùa thu đến với những tia nắng vàng dịu, với những cơn gió se lạnh và với hương hoa sữa nồng nàn. Em lại háo hức đón chờ một đêm Trung thu phá cỗ thật vui nhộn, tưng bừng. Nhưng sau đêm phá cỗ, đường phố và khu nhà văn hóa lan tràn vỏ bánh, kẹo, giấy, báo,… Các anh chị thanh niên đã tổ chức cho chúng em đi lao động thu gom rác. Người cầm chổi, người cầm hót rác, người cầm sọt rác. Em cầm chổi, em quét những mảnh rác gọn lại một chỗ. Chẳng mấy chốc, sân đã sạch sẽ. Một cậu bé đạp xe vòng quanh sân, rồi toan ném que gỗ trên tay xuống đất. Em nghĩ chắc cậu vừa ăn kem xong đây mà. Em đi nhanh qua và nói: “Em ơi, em có nhìn thấy chú cánh cụt đang há miệng thật rộng đợi chiếc que của em không?” Như hiểu ý, cậu cười tít mắt, phóng xe tới cạnh thùng rác, bỏ chiếc que gỗ vào thùng rác hình chú cánh cụt. Em cảm thấy buổi lao động hôm đó thật vui. Những việc làm nho nhỏ đã giúp khu phố sạch sẽ, trong lành.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 2)

    Vào chủ nhật tuần vừa rồi, nhân dịp chào mừng kỷ niệm 75 ngày Quốc khánh mùng 2 tháng 9, thôn em đã tổ chức một buổi tổng vệ sinh. Mỗi gia đình sẽ tự dọn dẹp khu vực đường phố xung quanh nhà mình. Em cùng với chị gái đã xung phong thay mặt gia đình đi dọn dẹp đường phố. Chị gái em đảm nhận công việc quét dọn khu vực đường làng, em phụ trách nhặt giấy rác… Tất cả những giấy trác đều được chúng em gom vào một chiếc túi bóng to và chuyển đến khu vực để rác chung của làng để được vận chuyển đi xử lý. Sau khi dọn dẹp xong đường làng, em cùng chị tiếp tục theo các anh chị đoàn viên đi nhặt cỏ, tưới tắm cho các cây trong bồn cây dọc theo con đường làng. Sau khi hoàn thành công việc, hai chị em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã đóng góp một phần vào công việc bảo vệ môi trường sống xung quanh mình.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 3)

Sáng chủ nhật vừa rồi, em được bố mẹ dẫn đi dạo công viên. Công viên buổi sớm mai thật trong lành, mát mẻ, các cụ già thong thả tập dưỡng sinh, tận hưởng bầu không khí tươi mới. Đang trò chuyện rôm rả thì em thấy từ xa có một nhóm tình nguyện đi dọc bãi sống gom nhặt những rác bừa bãi bên sông, chắc là do một vài người thiếu ý thức đã vô tình vứt rác xuống sông để trôi dạt vào các bãi, bờ. Em cùng bố mẹ ra nhập đoàn người tình nguyện cùng nhau dọn vệ sinh. Em nhặt những túi bóng, giấy rác, vỏ bánh… bỏ vào thùng rác. Những vỏ chai nhựa em lại một đống để dành gửi cho cô ve chai. Sau vài giờ thực hiện, cuối cùng cũng hoàn thành, đoạn bãi sông trở nên sạch sẽ hơn nhiều.

Ra về, em được mẹ xoa đầu khen và mỉm cười tự hào vì vừa làm việc tốt. Trong lòng em ngập tràn niềm vui vì mình đã góp phần nhỏ bé vào bảo vệ môi trường cho thiên nhiên trong lành hơn.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 4)

    Hôm nay, nhân ngày chủ nhật, xóm em phát động phong trào “Làm sạch đường làng ngõ xóm”.

Mới sáng sớm nhà nào nhà ấy đã ra trước cổng nhà mình để làm vệ sinh. Em và mẹ được bác trưởng thôn phân công vệ sinh một đoạn đường. Em quét rất cẩn thận, moi từng cọng rác ở hai bên đường. Quét đến đâu em thu gom rác lại rồi lấy mo hót rác đổ vào sọt. Chả mấy chốc con đường đã trở nên sạch sẽ. Bác trưởng thôn đi kiểm tra lại một lần, bác dừng trước cửa nhà em và khen em ngoan, chăm chỉ lao động.

Em rất vui vì đã làm được việc tốt.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 5)

    Hôm đó là sáng chủ nhật, em với Băng Tâm rủ nhau ra vườn hoa đi dạo. Hai đứa đang chăm chú ngắm nhìn những đóa hồng nhung vừa mới hé nở và những con bướm nhiều màu đang bay lượn quanh khóm hồng. Đột nhiên nghe tiếng gọi: “Phương Thảo! Lại đây mình cho cái này, tuyệt lắm!”. Em cùng với Băng Tâm bước đến: “A! Trang Nhung hả! Bạn đi với ai đấy?” – “Tớ đi một mình”. Vừa nói Trang Nhung vừa mở chiếc khăn mùi xoa gói ba cái bông hồng khoe: “Cả công viên, mình chỉ chọn được ba bông này thôi, hai bạn thấy có đẹp không?” Em nhìn Băng Tâm, Băng Tâm nhìn em. Cả hai đứa chưa biết nói sao, thì Trang Nhung lại giục: “Đi, đi nào! Chúng mình lùng sục xem còn có bông nào đẹp nữa thì hái nốt”. Em vội ngăn lại: “Đừng Trang Nhung, ai cũng làm thế thì chả mấy chốc vườn hoa sẽ hết sạch còn gì để mà ngắm nữa!” Thấy vẻ mặt Trang Nhung gợn buồn một lúc rồi bỗng tươi tỉnh trở lại: “Ừ nhỉ. Thảo nói đúng. Cảm ơn Thảo đã nhắc nhở mình.” Trên đường về, em thấy lòng mình vui, vì đã làm được một việc tốt.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 6)

    Vào thứ sáu hàng tuần, trường em sẽ tổ chức cho học sinh tổng vệ sinh toàn trường. Lớp chúng em được phân công quét dọn khu vực nhà thể chất. Sau khi dọn dẹp xong lớp học, cả lớp nhanh chóng đến khu vực được phân công để dọn dẹp. Nhà thể chất của trường em cũng khá rộng. Đây là nơi dành cho học sinh học thể dục hoặc diễn ra hội thao của trường. Bạn lớp trưởng đã chia lớp ra thành bốn nhóm theo bốn tổ. Mỗi tổ phụ trách một công việc khác nhau. Tổ một phụ trách quét dọn khu vực sàn nhà thể chất. Tổ hai phụ trách nhặt giấy rác trên khu vực khán đài. Tổ ba phụ trách quét dọn lá khô, giấy rác xung rơi xung quanh nhà thể chất. Còn tổ bốn, cũng là tổ của em thì phụ trách lau cửa sổ và cửa ra vào. Sau một buổi chiều lao động chăm chỉ và hăng say. Chúng em đã khiến cho nhà thể chất trở nên sạch sẽ. Cả lớp cảm thấy rất vui vẻ vì đã góp phần vệ sinh trường lớp, bảo vệ môi trường.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 7)

    Ngày 27/7 vừa rồi, trường em tổ chức tham gia dọn vệ sinh nghĩa trang liệt sĩ của xã nhà. Chúng em rất hào hứng để tham gia lao động. Theo sự phân công của cô giáo, chúng em mang chổi đi để quét dọn. 1h chiều chúng em có mặt đông đủ tại địa điểm và bắt tay vào công việc. Bạn thì nhổ cỏ bụi ven lăng, bạn thì nhặt cành cây chắn ngang, bạn thì trồng thêm các loài hoa hai bên cổng ra vào nghĩa trang.

Em và một vài bạn khác quét lá khô và gom rác lại mang đi vứt. Xong xuôi mọi việc, cả khu nghĩa trang sạch sẽ hơn. Dù ai nấy rất mệt, mồ hôi ướt áo nhưng mọi người đều vui vì thành quả của mình. Sau đó, cô giáo cùng chúng em thắp hương tỏ lòng biết ơn và thành kính gửi đến những người liệt sĩ đã quên mình vì Tổ quốc thân yêu, cho chúng em được sống trong hòa bình hôm nay.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 8)

    Hôm ấy là ngày lao động làm vệ sinh trường lớp. Tổ em được phân công nhổ cỏ ở bồn hoa dưới chân cột cờ. Mọi người lao động rất tích cực. Nắng mỗi lúc một lên cao, mồ hôi đổ ra nườm nượp, ai cũng đã thấm mệt. Các tổ bạn cũng đã sắp hoàn thành công việc nhổ cỏ xung quanh lớp học và quét dọn sân trường. Em với Hòa cùng khiêng thùng rác, ra tận hố cuối vườn trường để đổ. Khi đi ngang hồ sen thấy rác cỏ không biết tổ nào đã đổ xuống đấy. Em nói với Hòa: “Hồ sen nước trong và đẹp thế, bạn nào lại khiêng cỏ tấp xuống đây nhỉ. Mình xuống vớt lên đi. Nếu không vài ngày nữa, nước sẽ đổi màu đấy”. Tuy rất mệt nhưng cả hai đứa cũng đã vớt hết sạch số cỏ rác kia. Việc làm của hai đứa em, có thể không ai biết cả, nhưng trên đường về em và Hòa đều rất vui. Vì nghĩ mình cũng đã làm một việc góp phần làm xanh, sạch đẹp môi trường.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 9)

    Hôm ấy là một ngày đẹp trời lại là ngày nghỉ học, em cùng với Việt Hà rủ nhau ra công viên hóng mát. Tình cờ chúng em gặp được bốn bạn trai cùng lớp. Đó là Phát, Hoàng, Độ, Dũng. Sau khi dạo một vòng quanh công viên, chúng em lại ngồi đối diện nhau trên hai dãy ghế, ngắm nhìn cảnh vật xe cộ qua lại và kể cho nhau nghe những chuyện cười đọc được trang báo “Nhi Đồng” và “Khăn quàng đỏ”. Cả bọn cười nói rôm rả. Bỗng, Độ phát hiện thấy dưới ghế ngồi có mấy ông chích (ống kim tiêm). Độ lấy que hất ra ngoài rồi nói: “Có lẽ đây là mấy ống chích của mấy người ghiền xì ke đây”. Em suy nghĩ một lát rồi đề nghị: “Tụi mình về nhà lấy que gắp, rồi ra đây chúng mình đi khắp công viên gom lại bỏ vào thùng rác đi. Để thế này nguy hiểm lắm! Mọi người đều đồng ý. Sáng đó, chúng em gom được một bọc, ước chừng vài chục ống chích, đem bỏ vào thùng rác. Việc làm của chúng em tuy không lớn nhưng đứa nào đứa nấy đều cảm thấy vui, vì mình đã làm được một việc tốt, góp phần bảo vệ môi trường.

Kể lại một việc tốt em đã làm để bảo vệ môi trường (mẫu 10)

    Sáng ấy, mọi người trong khu phố không hiểu sao tụi nhỏ lại ra đường sớm thế. Trên tay đứa nào đứa nấy đều cầm một cái chổi và que gắp tập trung ở đầu ngõ. Bác Hải, trưởng khu phố đi ngang qua hỏi: “Các cháu làm gì mà đứng ở đây?” Em nhanh nhẹn trả lời bác: “Tối qua, chúng cháu hẹn nhau sáng nay ở đây để làm vệ sinh khu phố bác ạ!” – “Ồ, các cháu giỏi quá! Bác có lời khen. Nhớ cẩn thận đừng để xảy ra tai nạn nhé!”. Trên con đường vào khu phố của chúng em dài chừng 100m, đứa dùng que nhặt các bịch mủ, đứa cầm chổi quét vun rác lại từng đống một, bỏ vào các thùng rác, vừa làm vừa nói chuyện thật rôm rả. Chỉ hơn một tiếng đồng hồ sau, con đường đã sạch bóng. Các cô các chú đi ngang qua, ai cũng buông một lời khen: “Tụi nhỏ ngoan thật!” Đứa nào, đứa nấy nhìn nhau mỉm cười sung sướng.

Kể về một ngày hội ở quê em hay nhất (14 mẫu)

Đề bài: Viết đoạn văn ngắn (từ 7 đến 10 câu) kể về một ngày hội mà em biết.

Kể về một ngày hội ở quê em (Lễ hội Chùa Hương)

Mùa xuân về, khắp mọi nơi trên mảnh đất hình chữ S thân yêu lại tưng bừng bước vào mùa lễ hội. Lễ hội Chùa Hương quê em năm nào đông, tấp nập. Người dân tứ phương kéo về xứ linh thiêng để cầu một năm mới bình an, may mắn. Trong chùa, các tăng ni mặc áo cà sa làm lễ dâng hương. Hương khói nơi đây lúc nào cũng nghi ngút càng làm ngôi chùa thêm uy nghiêm, cổ kính. Tiếng mõ của các sư thầy cũng kêu liên hồi. Bên ngoài sân hay trước cổng các chùa, phần hội diễn ra náo nhiệt, rộn rã. Họ hát những câu hát chèo ngọt ngào, những câu hát văn tha thiết. Du khách còn ngồi trên thuyền đi dạo quanh vùng núi non trập trùng, bình yên để ngắm cảnh. Em đã được theo chân mẹ lên chùa cầu vái một vài lần nên cảm nhận được nét linh thiêng nơi cửa chùa. Mỗi lần lễ hội chùa Hương diễn ra, em rất thích thú với sự náo nhiệt của ngày hội và sự thư thái trong tâm hồn.

Kể về một ngày hội ở quê em (Dân ca Quan họ)

    Quê em ở Bắc Ninh, Hà Nội nơi có di sản văn hóa phi vật thể được công nhận đó chính là làn điệu dân ca quan họ. Hàng năm, vào ngày 13 tháng Giêng hội Lim được tổ chức tại Tiên Du, Bắc Ninh. Trong khi lễ hội được diễn ra, có rất nhiều hoạt động. Cũng như các lễ hội khác, hội Lim được chia thành phần lễ và phần hội. Phần lễ tổ chức các nghi thức truyền thống như cúng, tế. Đến phần hội mới là phần du khách mong chờ. Trên hồ, sẽ có các liền anh, liền chị ở trên thuyền rồng hát quan họ. Những làn điệu trao duyên mượt mà, trong trẻo nghe sao mà da diết thế. Rất nhiều người đứng trên bờ cổ vũ và chụp hình. Trong khi phần hội diễn ra cũng có rất nhiều các trò chơi như chọi gà,đấu vật,ném còn… Du khách đến đây cũng có thể mua hoặc thuê trang phục của các liền anh chị để chụp hình hoặc mua rất nhiều đồ lưu niệm xinh xắn. Hội Lim không chỉ mang giá trị nhân văn mà còn mang giá trị kinh tế to lớn cho tỉnh Bắc Ninh.

Kể về một ngày hội ở quê em (Đu quay)

    Trước sân đình rộng lớn ở làng quê, mọi người đứng đông và chật như nêm tạo thành một vòng tròn người. Giữa vòng tròn là hai anh thanh niên đang chơi trò đu quay. Mọi người tham dự lễ hội thật náo nhiệt. Quần áo đẹp đủ màu sắc, không khí tưng bừng hơn với tiếng hò reo cổ vũ và tán thưởng. Ngang tầm với lá cờ ngũ sắc, dáng đu đưa của hai anh thanh niên khiến người xem nín thở theo dõi.

Họ nắm chắc tay đu để đánh những khoảng xa và cao. Họ phải rất dũng cảm và điệu nghệ. Mọi người ngước nhìn theo từng nhịp chao đảo của hai anh. Sau mỗi lần lộn vòng, tiếng hò reo vang lên như sấm dậy. Không khí vô cùng vui tươi và sôi nổi.

Kể về một ngày hội ở quê em (Hội Lim)

    Hội Lim là một hội lớn ở tỉnh Bắc Ninh. Hàng năm, cứ như vậy hội Lim lại được mở vào ngày mùng 10 tháng giêng. Mọi người đi xem hội rất đông, có tất cả các lứa tuổi: già, trẻ và đặc biệt là có khách nước ngoài. Mọi người ăn mặc rất đẹp, nét mặt ai cũng vui tươi. Ở Lim, hội bắt đầu, mọi người tản ra từng nhóm để chơi những trò họ yêu thích. Hội Lim có rất nhiều trò vui như: đấu vật, đấu cờ, thi kéo co, thi chọi gà,… Trên bến sông, dòng người không ngớt đổ về xem hát quan họ. Trên những chiếc thuyền được trang trí lộng lẫy, các liền anh, liền chị đang say sưa trong những làn điệu quan họ. Còn giữa bãi đất trống, các anh chị thanh niên đang nhún du bay bổng. Em rất yêu thích hội Lim và đặc biệt là trò chơi của hội.

Kể về một ngày hội ở quê em (Chọi gà)

    Ngoài các trò chơi dân gian như nhảy dây, đô vật hay đánh đu,… em còn biết thêm một trò chơi khá vui thường diễn ra trong các lễ hội mùa xuân đó là trò chọi gà. Thường thì gà chọi là những chú gà trống, to cao khỏe mạnh, có hai cặp giò chắc nịch, đầy cơ bắp, với hai cái cựa vừa dài vừa nhọn. Cả người con gà mang một màu đỏ tía, chúng có khá ít lông, những chú gà chiến này được chủ nhân chăm sóc rất kỹ càng để chuẩn bị cho những trận sống mái với gà chiến của đối thủ. Người ta chọn một khu đất trống, sạch sẽ làm sân chọi, người chơi mang gà của mình đến, rồi bốc thăm quyết định lượt thi và đối thủ. Người đến xem có đủ già, trẻ, lớn, bé, quây thành một vòng tròn nhỏ như lớp rào chắn cho sân thi đấu. Bắt đầu trận chọi gà hai bên đem gà chọi của mình ra giữa sân và thả chúng ra, những người xem ra sức cổ vũ, hò hét để kích thích cái máu chọi của hai con gà, chúng bắt đầu lao vào chọi nhau, lúc thì dùng mỏ để mổ đối phương, lúc thì dùng chân đá, đòn nào đòn đấy dứt khoát, mạnh mẽ. Cho đến khi một con gà có dấu hiệu yếu thế, bị bên kia hạ gục thì trọng tài sẽ cho dừng trận đấu và quyết định thắng thua, sau đó cho hai bên mang gà của mình về chăm sóc. Đây là một trò vui khá hấp dẫn và trở thành nét văn hóa đặc sắc trong nhiều lễ hội, tuy nhiên hiện nay cũng có một số tiêu cực từ việc chơi chọi gà, cần phải tích cực khắc phục, tránh làm xấu đi hình ảnh của các lễ hội.

Kể về một ngày hội ở quê em (hội Vật)

    Trong dịp Tết vừa qua, em được bố mẹ đưa đi chơi các lễ hội ở vùng ngoại thành. Em rất ấn tượng với hội vật ở Đan Phượng. Hội diễn ra từ ngày mùng 4 đến ngày mùng 9 tháng Giêng hằng năm để mừng Đảng, mừng Xuân và hun đúc tinh thần thượng võ của nhân dân. Không khí hội vật rất tưng bừng và náo nhiệt. Một trận đấu vật bao gồm hai người tham gia. Hai đô vật khỏe mạnh, lực lưỡng bước vào sân cúi chào khán giả. Khi trọng tài tít còi và phất cờ ra hiệu trận đấu bắt đầu, hai đô vật đôi tay chắc khỏe ra múa khỏi động. Đôi chân không ngừng giậm nhảy để tìm cách tiến lại gần đối thủ. Một hồi, đô vật thắt khăn xanh một tay giữ được chân đô vật thắt khăn đỏ, một tay giữ bờ vai. Khán giả đánh trống, vẫy cờ và hò reo không ngừng cổ vũ trận vật làm không khí càng náo nhiệt. Thân hình hai đô vật dũng mãnh, gương mặt nhễ nhại dưới ánh nắng. Thoắt cái, một đô vật đã vật được đối thủ ngã xuống đất. Khán giả vỗ tay, hò hét để chúc mừng chiến thắng này. Hai đô vật đưa cánh tay vạm vỡ lau vội mồ hôi trên khuôn mặt rồi giơ tay chào kết thúc trận vật. Hội vật thực sự đã trở thành nét đẹp văn hóa trong dịp đầu năm của người dân Đan Phượng.

Kể về một ngày hội ở quê em (Đua thuyền)

    Lễ hội đua thuyền là một lễ hội đặc trưng mang hồn cốt dân tộc Việt Nam. Em đã có lần được xem lễ hội đua thuyền vô cùng đặc sắc. Lễ hội được tổ chức trong khuôn viên có một chiếc hồ lớn phù hợp để diễn ra. Những chiếc thuyền rồng bằng gỗ được điêu khắc tinh xảo và sơn màu rực rỡ. Có chiếc màu vàng, có chiếc màu đỏ, có chiếc màu xanh, tùy vào sở thích của mỗi đội. Những người điều khiển thuyền cũng mặc những bộ quần áo đặc trưng và vô cùng rực rỡ. Khi người phất cờ báo tín hiệu các đội bắt đầu cuộc đua. Thì những cánh tay khỏe mạnh bắt đầu rồng lên để chèo lái chiếc thuyền về phía trước. Thoăn thoắt, những chiếc thuyền lao lên phía trước. Cuộc đua diễn ra vô cùng gay cấn vì các đội vô cùng ngang sức ngang tài. Nhưng cuối cùng cũng có đội nhỉnh hơn và dành chiến thắng. Sau đó, tất cả đều nở nụ cười vì đây chỉ là cuộc chơi và họ đã cố gắng hết mình. Đua thuyền là cần tinh thần đồng đội cao, nỗ lực của tất cả mọi người. Lễ hội đua thuyền không chỉ mang tính giải trí mà nó còn mang giá trị nhân văn và dạy dỗ sâu sắc cho mỗi chúng ta.

Kể về một ngày hội ở quê em (Trung thu)

    Hội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua cho em một chiếc đèn lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghe thấy trống ếch dồn dập ngoài ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đoàn quân tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi quây thành vòng tròn quanh bãi. Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành hàng dài đi vòng quanh xóm, đi đầu là hai con rồng. Đèn rước đèn đèn đi đến đâu, tiếng trống vang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lớn. Rước đèn được một vòng, chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũng không kém phần vui vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoa quả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi ông trăng đã lên cao, chúng em mới ra về.

Ngày hội đó đã để lại cho em nhiều kỉ niệm khó quên.

Kể về một ngày hội ở quê em (Chọi trâu)

    Ở quê em có một hội lớn lắm. Đó là lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn – Hải phòng, nổi tiếng trên khắp các vùng miền cả nước. Nhân dân ta có câu: “Dù ai buôn đâu bán đâu, mùng chín tháng tám thì về chọi trâu”. Vào ngày hội du khách khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Trước khi bắt đầu chọi trâu có một màn múa cờ truyền thống rất đặc sắc. Sau đó các cụ già làng dắt trâu ra thế là bắt đầu một ngày hội chọi trâu. Con trâu thứ nhất là số 87. Con trâu thứ hai là số 89. Con trâu số 89 là con trâu của làng em. Hai con trâu hùng hổ đánh nhau. Sau bao nhiêu trận đấu quyết liệt là những tiếng reo hò của khán giả. Ông trâu số 89 của làng em đã chiến thắng. Ông trâu ấy sẽ mang vinh quang, tự hào và cả sự sung túc cho làng em.

Em rất thích hội chọi trâu bởi hội chọi trâu chứng minh sự thịnh vượng của quê hương em.

Kể về một ngày hội ở quê em (Đua thuyền trên sông Hồng)

    Hằng năm, cứ đến mùa xuân, quê em lại tưng bừng mở hội đua thuyền trên sông Hồng. Sáng hôm ấy, hai bên bờ sông suốt đường đua dài 1000m, kẻ khua trống, người thổi kèn tàu, đông vui và náo nhiệt. Đường đua bắt đầu ở một khúc đầu làng em. Dưới sông năm con thuyền đua đã xếp thành hàng ngang ở vạch xuất phát. Trên thuyền, các tay đua là những thanh niên khoẻ mạnh ngồi thành hàng, tay lăm lăm mái chèo. Mỗi đội có một màu áo khác nhau. Đến giờ xuất phát, kèn trống nổi lên thì các chiếc thuyền lao nhanh vun vút về đích. Hai bên bờ sông tiếng hò reo, cổ vũ của người xem làm náo động cả một khúc sông. Đội làng em đã về đích trước tiên. Cuối hội là phần trao giải thưởng, ai cũng có mặt đông đủ để chúc mừng các tay đua.

Hội đua thuyền là nét văn hoá truyền thống của quê hương em. Em sẽ học giỏi, tập thể thao cho cơ thể mạnh để được tham gia hội đua thuyền.

Kể về một ngày hội ở quê em (Mừng lúa mới)

    Năm nào cũng vậy, cứ mỗi dịp Tết Nguyên đán là em lại được theo mẹ về quê ngoại để xem hội thi nấu cơm mừng lúa mới.

Trên sân đình, người từ khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Mọi người đều mặc đồ mới, lịch sự và sạch đẹp. Biểu ngữ “Chào Xuân mới – Vui mùa lúa mới” treo ở cổng đình màu đỏ thắm chào đón mọi người. Hội được khai mạc bằng lễ dâng hương và văn nghệ có chủ đề về nghề nông. Bà con nông dân diễn kịch, mặt mũi phấn son rất hài hước. Dân làng diễn vở kịch trồng cây lúa nước để tưởng nhớ Thần Nông. Ngày hôm sau, dân làng tổ chức hội thi nấu cơm. Mỗi đội nấu cơm có ba người, xúm xít nấu nồi cơm bé tẹo sao cho chín thơm ngon trong ba hồi trống thúc. Bà con xem hội hò reo cổ vũ. Không khí ngày hội thật náo nức.

Ngày Tết, được đi chơi đã vui, được dự hội thi nấu cơm sôi động còn vui hơn. Em yêu biết bao nhiêu cánh đồng xuân đang bước vào mùa gặt hái.

Kể về một ngày hội ở quê em (Hội làng)

    Mừng Đảng, mừng Xuân, hội làng quê em tổ chức vào đầu tháng Giêng, ngay tại sân đình.

Trước ngày diễn ra lễ hội, cổng đình được trang trí với cờ phướn treo đu màu sắc, rực rỡ và vui mắt. Biểu ngữ Mừng Đảng, Mừng Xuân treo cao ngay cổng chào đón mọi người đến đình xem hội.

Mọi người ăn mặc lịch sự, quần áo mới trang trọng, các bà, các chị diện áo mới còn thơm phức mùi vải sợi. Hội làng được khai mạc bằng lễ dâng hương cúng tổ tiên, thành hoàng thật long trọng. Sau lễ dâng hương là hội thi kéo co của các đội trong làng. Trên quãng sân rộng, sau hồi trống dài nổi lên, các đội kéo co gò lưng kéo sợi dây về phía mình. Theo nhịp trống, người xem hội hò reo cổ vũ thật hào hứng, sôi nổi.

Em thật vui và yêu thích xem hội kéo co. Hội làng gắn kết tình yêu quê hương. Em thấy yêu quê mình tha thiết.

Kể về một ngày hội ở quê em (Đánh du)

    Cứ mỗi mùa xuân đến, làng em lại tổ chức lễ hội mừng xuân, trong hội có rất nhiều trò chơi dân gian hấp dẫn, nhưng em ấn tượng nhất là trò đánh đu. Trò chơi được tổ chức trong sân của đình làng, những người đi xem hội ai cũng ăn vận đẹp đẽ và lịch sự, trên khuôn mặt mỗi người ai nấy đều mang thần sắc vui tươi, hớn hở. Cột đu được dựng lên từ những cây tre to, chắc khỏe dẻo dai có thể chịu được sức nặng của 3-4 người mà không bị gãy. Có nhiều cách chơi đu, đánh đu đơn hoặc đôi, riêng làng em chọn cách đánh đu đôi nam nữ để thể hiện tinh thần đoàn kết giữa những người trong đội với nhau và tăng sự hứng thú, hấp dẫn. Lần lượt các đội chơi vào đánh đu theo thứ tự đã bốc thăm trước đó, hai người chơi bước lên bàn đu, đối mặt với nhau, sau đó dùng sức của đôi chân để nhún cho đu bay cao, bay thật đẹp mắt, điệu nghệ, trong tiếng trống gõ liên hồi cùng với sự hò reo cổ vũ rộn ràng của người xem. Đội nào làm cho đu bay càng cao, càng gần đỉnh đu, thậm chí nếu khéo léo có thể khiến bàn đu bay qua ngọn đu một vòng thì cơ hội thắng cuộc sẽ rất cao. Trò chơi này yêu cầu sự phối hợp nhịp nhàng của cả hai người chơi, kèm theo đó là yếu tố về sức khỏe và một chút dũng cảm bởi vì đây là một trò chơi khá mạo hiểm, mà không phải ai cũng có đủ can đảm để thử. Trò chơi vốn là một phần không thể thiếu của hội làng mừng xuân, góp phần làm cho không khí tết thêm tưng bừng, rộn rã, dân làng càng thêm yêu thương, gắn bó với quê hương.

Kể về một ngày hội ở quê em (Đô vật)

    Đô vật vốn là một trò vui rất phổ biến trong các lễ hội đầu xuân ở quê tôi. Sân đấu vật thường là những bãi đất rộng, bằng phẳng, có thể là sân đình làng, trên đó người ta trải một tấm bạt lớn có vẽ hai vòng tròn đồng tâm, một to một nhỏ để làm ranh giới thi đấu. Người tham gia đấu vật thường là những người đàn ông trai tráng to lớn, có sức vóc đến từ các làng xã, khác nhau. Vào ngày diễn ra hội thi cả làng đông vui lắm, già trẻ lớn bé, ai cũng gác lại hết công việc dắt nhau ra đình làng xem vật, quây kín cả sân đấu. Các đô vật cởi trần, chỉ mặc mỗi một chiếc quần đùi ngắn, có màu sắc khác nhau để phân biệt. Khi trọng tài ra hiệu bắt đầu trận vật, hai đô vật cơ bắp lực lưỡng lập tức lao vào, ra sức vật ngã đối phương trong tiếng hò hét cổ vũ của người xem. Trên sân lúc này, hai đô vật không ai nhường ai, người nào người nấy, mắt long sòng sọc, hàm nghiến chặt, mồ hôi đổ như suối, tay nắm lấy thắt lưng đối phương giằng co trên sân. Sau mười lăm phút thi đấu, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng còi của trọng tài, một đô vật đã xuất sắc quật ngã đối phương để tiến vào vòng tiếp theo. Người đi xem hét vang trời, không khí rộn ràng với tiếng trống, tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo, ôi, vui thật là vui. Buổi đấu vật còn diễn ra cho tới hết buổi chiều mới kết thúc, trận nào cũng vô cùng gay cấn và hấp dẫn. Em hy vọng rằng, vào những mùa xuân sau nữa hội thi đấu vật vẫn sẽ tiếp tục được tổ chức, vì đã thể hiện được tinh thần thượng võ của dân tộc ta.

Kể về một người lao động trí óc mà em biết hay nhất (9 mẫu)

Đề bài: Viết đoạn văn ngắn (từ 7 đến 10 câu) kể về một người lao động trí óc mà em biết.

Kể về một người lao động trí óc (mẫu 1)

Bố em là một kĩ sư xây dựng. Công trường xa nhà nên bố thường dậy từ rất sớm. Công việc của bố rất vất vả nhưng bố rất hăng say làm việc. Bố vẽ những bản vẽ các khu nhà ở trên giấy hoặc trên máy tính. Các bản vẽ vô cùng đẹp nhưng nhỏ xíu. Sau một thời gian dài, những công trình trên giấy đó biến thành những tòa nhà cao vút, rộng lớn. Hóa ra bao dãy phố, bao ngôi nhà chính là thành quả của nỗ lực, cố gắng, vất vả của những kĩ sư như bố, như các cô chú ở công trường. Có những lần, bố phải đi công tác ở nơi rất xa. Khi về, bố lại mua cho anh em em những món quà ngộ nghĩnh. Dù bận rộn, bố vẫn thương anh em tôi đi xem phim, đi chơi trượt patin và đi ăn những món ngon ở khắp phố phường Hà Nội. Em rất tự hào khi có bố là một kĩ sư tài giỏi. Em thầm ước khi lớn, em sẽ trở thành một kĩ sư như bố.

Kể về một người lao động trí óc (mẫu 2)

    Cô giáo Hoa của em là một người lao động trí óc nghiêm túc mà em có dịp tiếp xúc hằng ngày.

    Cô Hoa đã ngoài ba mươi tuổi. Dáng người cô thanh thanh, thon gọn, mảnh dẻ với mái tóc dài buộc gọn gàng. Khuôn mặt cô thon, hình trái xoan, thanh tú. Nổi bật trên khuôn mặt đôn hậu của cô là đôi mắt sáng, long lanh những tia nhìn ấm áp. Cô rất yêu quý học trò. Cô giảng bài khúc chiết, rõ ràng, tỉ mỉ. Bạn nào lười học, cô ân cần bảo ban. Bạn nào ngoan ngoan, cô âu yếm khen ngợi và nêu gương bạn ấy trước lớp. Ngày hai buổi đến lớp, cô giáo của em miệt mài soạn giảng, đem hết tinh thần giảng dạy cho chúng em hiểu thấu đáo bài học. Vào giờ rỗi rảnh, không có bài tập khó, cô thường kể chuyện danh nhân lịch sử cho chúng em nghe. Cô lúc nào cũng hiền hậu, yêu thương chúng em.

Em rất yêu quý cô giáo và sẽ cố gắng học giỏi để ba mẹ và cô giáo vui lòng.

Kể về một người lao động trí óc (mẫu 3)

    Trong nhà em có bố mẹ đều là người lao động trí óc, nhưng em thích công việc của mẹ hơn cả.

    Mẹ em là biên tập viên của một công ty sách. Công việc hàng ngày của mẹ rất bận rộn. Thường thường, 7h sáng mẹ chở em đi học rồi đến cơ quan làm việc. Công việc của mẹ là biên tập, chỉnh sửa những bản thảo cho hoàn chỉnh để sau này xuất bản thành cuốn sách. Để làm được công việc ấy thì đòi hỏi mẹ phải có sự kiên nhẫn và dành nhiều thời gian để đọc, nghiên cứu, tìm tòi phát hiện ra lỗi sai để chỉnh sửa. Mặc dù công việc của mẹ rất thầm lặng nhưng em thấy nó vô cùng có ích. Bởi vì có những người như mẹ thì những cuốn sách mới trở nên dễ đọc hơn, người đọc mới hiểu hết những kiến thức trong đó.

Mặc dù công việc của mẹ rất bận nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian chăm sóc gia đình và hướng dẫn em học bài. Mẹ là một tấm gương sáng để em học tập và noi theo. Em cũng sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này trở thành người trí thức như mẹ em.

Kể về một người lao động trí óc (mẫu 4)

    Mẹ em là một kĩ sư hoá thực phẩm. Mẹ em làm ở Trung tâm nghiên cứu Ong Trung Ương.

    Hằng ngày, mẹ em nghiên cứu các sản phẩm của con ong như mật ong, phấn hoa, sữa ong chúa. Từ các sản phẩm này, mẹ em đã chế các sản phẩm mới cho ngành ong để phục vụ cho người tiêu dùng như kẹo ngậm mật ong, cốm phấn hoa, mật ong nghệ, mật ong gừng dùng để chữa bệnh. Ngoài ra, mẹ em còn nghiên cứu các sản phẩm chất lượng cao từ mật ong. Các sản phẩm này đẻ bồi dưỡng và chữa bệnh cho con người.

    Em rất tự hào và yêu thương mẹ của em.

Kể về một người lao động trí óc (mẫu 5)

    Anh Thi, con trai của bác em là kĩ sư thiết kế xây dựng. Anh làm việc tại công ty xây dựng của thành phố.

    Năm nay anh Thi ba mươi tuổi. Anh cao ráo, vai và ngực vạm vỡ như lực sĩ. Tóc anh lúc nào cũng hớt cao, gọn và đẹp. Anh tốt nghiệp Đại học Bách khoa năm hai mươi ba tuổi và đã có bảy năm kinh nghiệm làm thiết kế xây dựng. Hiện nay, anh là kĩ sư trưởng của công ty xây dựng thành phố. Hằng ngày, anh nhận vẽ đồ án thiết kế cho các công trình xây dựng trong thành phố. Có những công trình phải thực hiện trong cả hai năm trở lên, lúc ấy, anh Thi phải ra tận hiện trường làm việc để giám sát công trình. Anh là một kĩ sư giỏi và tận tụỵ với nghề.

    Em rất yêu quý anh Thi, anh của em thật tài giỏi và là tấm gương sáng để em noi theo.

Kể về một người lao động trí óc (mẫu 6)

    Mẹ em làm kế toán tại một công ty du lịch.

    Hàng ngày mẹ phải ngồi rất nhiều giờ bên máy vi tính để nhập dữ liệu, chi phí của từng đoàn khách du lịch. Mẹ phải thường xuyên kiểm tra sổ sách, chứng từ thu, chi xem đã hợp lệ chưa. Công việc của mẹ rất bận. Cứ đến cuối tháng mẹ lại bận rộn với công việc báo cáo thuế.

    Mẹ vẫn nói với em rằng công việc của mẹ rất sự tỉ mỉ và cẩn thận. Mẹ bảo công việc nào cũng vậy, lao động trí óc cũng như lao động chân tay đều quan trọng và cần thiết cho xã hội. Em rất thích công việc kế toán của mẹ em.

    Em sẽ cố gắng học thật chăm chỉ để sau này được đóng góp một chút sức lực nhỏ bé của mình cho xã hội.

Kể về một người lao động trí óc (mẫu 7)

    Bác em tên là Ngọc. Bác làm nghề bác sĩ trong quân đội.

    Hằng ngày, bác đi làm từ lúc năm giờ sáng đến mười hai giờ đêm mới về. Bác khám và chữa bệnh cho mọi người. Có khi, bác còn phải trực, bác còn tận tình chăm sóc cho các bệnh nhân. Bác đã chữa khỏi cho bao nhiêu chiến sĩ. Nhờ được tận tình chăm sóc mọi người đã qua cơn nguy hiểm , giờ đây mọi người rất quý bác.

Kể về một người lao động trí óc (mẫu 8)

    Cô Nguyễn Thị Hồng là một kĩ sư nông nghiệp. Nhà cô cách nhà em không xa lắm, chỉ độ vài chục mét. Hàng ngày, cô đến Sở nông nghiệp để làm việc. Cô chuyên nghiên cứu giống cây trồng và vật nuôi, nghiên cứu cách trồng trọt và chăn nuôi để đạt năng suất cao. Cô rất tận tụy với công việc của mình. Tuy là một kĩ sư nhưng cô rất giản dị, gần gũi với người lao động để trao đổi kinh nghiệm sản xuất. Nhờ vậy, cô luôn được mọi người qúy mến.

    Em rất biết ơn cô. Em nguyện ra sức học tập để sau này trở thành con người có ích như cô.

Kể về một người lao động trí óc (mẫu 9)

    Cô Loan của em là nữ bác sĩ trẻ nhất khoa Sản của bệnh viện Từ Dũ, nơi cô đang làm việc.

    Cô Loan tốt nghiệp ra trường với tấm bằng xuất sắc. Cô làm việc rất cần mẫn, cẩn thận và lành nghề. Cô Loan còn rất trẻ, chỉ độ hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi. Làn da cô trắng trẻo, khuôn mặt cô đẹp với đôi mắt to và sáng, mũi cao thanh tú. Hằng ngày, trong quá trình làm việc, cô đỡ sinh cho rất nhiều sản phụ. Cô hiền dịu an ủi động viên sản phụ, giúp các bà mẹ đỡ đau đớn trong cơn chuyển dạ sinh con, cô trân trọng, yêu thương đón đỡ từng em bé ra đời. Bàn tay thon đẹp, dịu dàng của cô đã nâng đỡ bao mái đầu tơ non của em bé, đã giúp bao sản phụ nhẹ mình đỡ đau trong cơn vượt cạn một mình. Với dáng người mảnh dẻ, tâm hồn hiền lành và trí tuệ giỏi giang, cô Loan luôn nêu cao y đức cao quý của một bác sĩ trẻ.

    Em rất quý mến và tự hào về cô.

Văn viết thư

Em hãy viết một bức thư ngắn cho người thân hay nhất (8 mẫu)

Đề bài: Em hãy viết một bức thư ngắn cho người thân.

Viết một bức thư ngắn cho người thân (mẫu 1)

Hà Nội, ngày 2 tháng 12 năm 2018

    Ba kính mến!

    Đã mấy tháng nay, ba chưa về thăm gia đình. Hôm nay, con viết thư để hỏi thăm ba và kể cho ba nghe chuyện ở nhà.

    Ba có khỏe không ạ? Chắc ngoài công trường, ba bận nhiều việc lắm. Cả nhà mình vẫn khỏe ba ạ. Con đang chuẩn bị thi cuối học kì I. Con hứa với ba con sẽ thi thật tốt. Chiều tan học, con vẫn thường chơi cùng em để mẹ nấu cơm. Em My đã tập chơi được một bản đàn rồi ba ạ. Ba mau về để thưởng thức ba nhé.

Tuy thư chưa dài nhưng con xin dừng bút tại đây. Ba nhớ giữ gìn sức khỏe nhé! Con mong sớm nhận được thư hồi âm của ba. Mẹ và chúng con mong ba nhiều.

Con gái của ba,

Như Mai

Viết một bức thư ngắn cho người thân (mẫu 2)

Hà Nội, ngày 6 tháng 5 năm 2020

    Ông bà ngoại kính mến!

    Ông bà ngoại dạo này có khỏe không? Dừa thu hoạch có nhiều hơn lúc trước không? Bây giờ là thời điểm cháu đang ôn tập thi kì II nên những ngày ngày nghỉ cuối tuần cũng không thể về quê được. Cháu nhớ ông bà lắm!

    Mặc dù bài vở học kì II này nhiều và khó, nhưng cháu hết sức cố gắng để đạt được danh hiệu học sinh giỏi cả năm. Cháu nhất quyết không phụ lòng cha mẹ vất vả lo cho cháu ăn học và sự tin tưởng của ông bà ngoại. Sau khi thi xong, nhất là trong dịp hè sắp tới, cháu sẽ về quê ở lâu dài bên ông bà ngoại.

    Ba mẹ cháu ở trên này cũng khỏe cùng với cuộc sống tốt. Em trai cháu đã nói bập bẹ và chập chững bước đi rồi. Cuối thư, cháu chúc ông bà ngoại sống vui và sống mãi với con cháu.

Cháu của ông bà ngoại

Kí tên

Minh Thư

Viết một bức thư ngắn cho người thân (mẫu 3)

Mĩ Tho, ngày 20 tháng 10 năm 20…

    Bà Nội kính yêu của cháu!

    Hơn một năm nay, cháu chưa được gặp bà. Cháu nhớ bà nhiều lắm, bà ạ! Tuần trước, gia đình cháu có nhận được thư cô Vân. Trong thư cô nói, bà bị ốm một tuần, không ăn uống gì được. Bố cháu lo lắm. Bố định cắt phép để về quê, thì hôm sau nhận được điện cô Vân báo tin: “Bà đã đỡ, tuy chưa bình phục hẳn. Anh đừng lo”. Thế là bố cháu ở lại. Bố cháu nói: “Chắc bà bảo cô Vân điện cho bố, bảo bố khoan về. Một lần về, một lần khó. Bà đã vào đây rồi nên bà biết. Hơn hai ngàn cây số, đi lại vất vả nên bà thông cảm cho bố đấy. Nhưng hè này, nhất định bố sẽ đưa con về thăm nội”. Thế là hè này, cháu lại được gặp bà, được bà hái cho những trái mãng cầu ngọt lịm, những trái bưởi Thanh Trà căng tròn như trái bóng nhựa giông hè hai năm trước, phải không bà?

    Bà ơi! Cháu nói gì lung tung quá mà quên hỏi thăm sức khỏe bà. Bà đã thực khỏe lại chưa hả bà? Bà ăn cơm có ngon miệng không? Bà đừng bỏ bữa, bà nhé. Bà ăn nhiều thịt, cá vào để hè này, bà còn dẫn cháu đi thăm vườn nữa chứ! Cháu bây giờ ăn khỏe lắm bà ạ! Tuần vừa rồi, mẹ cho cháu cân thử, tăng hơn tháng trước một kí. Còn việc học của cháu thì vẫn tốt. Cháu luôn được biểu dương là chăm học, năng phát biểu. Cháu hứa với bà, cháu sẽ cố gắng học tốt hơn nữa. Cháu chúc bà mạnh khỏe. Cháu nhớ bà và cô Vân nhiều lắm.

Cháu của bà

Kí tên

Trương Phương Nam

Viết một bức thư ngắn cho người thân (mẫu 4)

Hà nội, ngày 9 tháng 11 năm 2019.

    Bà kính yêu!

    Lâu lắm rồi chưa được gặp bà, cháu nhớ bà lắm ạ. Dạo này bà có khỏe không? Bà có ăn uống được không? Gia đình cháu ngoài này vẫn khỏe. Từ đầu năm đến giờ, cháu được mười bốn điểm mười rồi đấy bà ạ. Ngày nghỉ mẹ thường cho chơi, lúc thì công viên, dạo phố, lúc thì đi siêu thị ạ. Cháu vẫn nhớ năm ngoái được về quê xem múa sư tử cùng anh Tùng, chị Vân, chị Hằng, chị Thảo, anh Việt Anh và anh Sơn. Và đêm đêm ngồi nghe bà kể chuyện cổ tích. Cháu hứa với bà sẽ học thật giỏi để bà vui, luôn chăm ngoan để bà vui hơn.

    Cháu kính chúc bà mạnh khỏe, sống lâu.

Cháu của bà

Nguyễn Thùy Linh

Viết một bức thư ngắn cho người thân (mẫu 5)

Tân An, ngày 20 tháng 10 năm 20…

    Anh Hùng yêu quý của em!

    Lâu rồi, không nhận được thư anh, mẹ buồn và trách anh lắm đó. Mẹ bảo em viết thư cho anh đây. Dạo này, anh có khỏe không? Đã xong khóa tập luyện chưa anh? Còn bao lâu nữa thì được lên bờ. Lính Hải quân chắc vất vả lắm anh nhỉ? Ba mẹ và em đều khỏe. Mẹ nhắc anh hoài đó. Hễ mỗi lần nói chuyện về anh là mẹ lấy khăn lau nước mắt. Mẹ nói, mẹ thương anh nhất. Nhiều lúc, em ghen tị với anh và cho rằng anh đã giành hết tình thương của mẹ về cho mình. Mẹ cũng bảo, mẹ thương em nhất. Đúng không anh? Lúc nào, anh về nhất định, em sẽ bắt mẹ cân thử, xem anh hay em, bên nào mẹ dành tình cảm nhiều hơn, anh nhé! Em vẫn học bình thường, giúp mẹ được nhiều việc hơn: quét nhà, rửa chén bát, nấu cơm, nhặt rau…, việc gì em cũng làm được. Em đang tập làm đồ ăn để khi anh về, em sẽ đãi anh một bữa. Thế anh nhé! Em dừng bút đây. Anh nhớ viết thư về kẻo mẹ buồn.

Em gái của anh

Viết một bức thư ngắn cho người thân (mẫu 6)

    Bố yêu quý của con!

    Con nhớ bố quá! Con đến thăm bố đây. Bố ơi! Bố có khỏe không? Sao lâu nay bố không về với chúng con? Mẹ nói, bố bận đi tuần tra biên giới nên không về được, đừng nhắc bố nhiều, làm bố phải hắt hơi đấy. Có đúng thế không hở bố? Nếu đúng như lời mẹ nói thì lâu nay, bố không hề nhắc tới con lần nào. Vì con không thấy mình được hắt hơi lần nào cả. Chỉ có mẹ, lâu lâu mẹ hắt hơi liên tục mấy cái. Thế là bố nhớ mẹ nhiều hơn con rồi đó. Con không chịu đâu! Con và chị Phượng vẫn khỏe. Dạo này chị học nhiều, có khi cả buổi tối nữa. Chị hứa với mẹ, sẽ quyết tâm thi tốt nghiệp đạt loại giỏi và đậu vào trường Đại học Y dược đấy. Còn con, con cũng hứa với bố sẽ đạt học sinh giỏi năm học này. Bố phải chuẩn bị quà cho chúng con ngay từ bây giờ, chứ để lâu quá, bố sẽ quên đi là chúng con buồn lắm đó. Bố nhớ là còn phải có quà cho một người quan trọng nhất cái nhà này nghe bố! Thôi, con đi học bài đây ạ. Mong bố sớm về phép để bố con mình được gặp nhau.

Con gái của bố

Kí tên

Trần Thị Phượng Hồng

Viết một bức thư ngắn cho người thân (mẫu 7)

Ba Tri, ngày 20 tháng, 10 năm 2005

    Chị yêu thương của em!

    Chị không tưởng tượng được em nhớ chị đến thế nào đâu! Tuần nào cũng vậy, cứ đến ngày thứ bảy là tâm trạng em lại bồn chồn ngồi đứng không yên. Ra cổng ngóng cổ cò đợi chị, không thấy lại đi vào đọc truyện. Chỉ mong có tiếng gọi: “Mi ơi! Chị về rồi nè! Mở cổng cho chị đi!”. Những lúc như thế, dù đang đọc truyện đến chỗ hồi hợp nhất, gay cấn nhất, em cũng ngừng lại, mà chạy ào ra cổng mở cửa cho chị. Đã hơn một tháng nay rồi, chị cứ ở lì trên đó, không về với em, em buồn muốn chết đi được! Có phải chị học căng thẳng quá không? Hôm qua, em nghe mẹ nói với bà là dạo này, chị chuẩn bị thi học kì thì phải? Nếu vậy là em trách lầm chị rồi đó. Đừng buồn em, chị nhé! Chị ơi, chị phải ăn nhiều vào để có sức khỏe mới học hành được nghe chị. Mấy tuần vừa rồi, mẹ cho tiền đi học, em tiết kiệm được mười lăm ngàn cất ở trong cặp sách. Khi nào chị về, em sẽ bao chị ăn bún bò Huế, món ăn mà chị em mình rất thích đấy. Thi xong, chị về với em chị nhé!

Em của chị

Kí tên

Lê Hà Diễm Mi

Viết một bức thư ngắn cho người thân (mẫu 8)

Hà Nội, ngày 12 tháng 11 năm 2019

    Chú Tiến yêu quý!

    Lâu rồi, chú không về Việt Nam cháu nhớ chú lắm! Dạo này gia đình chú có khoẻ không ạ? Gia đình cháu ở Việt Nam vẫn khoẻ! Năm nay, cháu học lớp ba rồi, từ đầu năm học đến giờ cháu được nhiều điểm chín, mười lắm chú ạ! Anh Tuấn học ở bên Đức có giỏi không? Cháu mong chú sớm về Việt Nam với cháu! Cháu hứa sẽ học thật giỏi để chú vui lòng. Chú cho cháu gửi lời hỏi thăm đến cô Thuỷ và em bé nhé.

    Cháu xin phép chú cho cháu được dừng bút ở đây.

Cháu của chú

Minh Minh

Viết một bức thư gửi cho một người bạn đã lâu không gặp hay nhất (10 mẫu)

Đề bài: Viết một bức thư gửi cho một người bạn đã lâu không gặp kể về tình hình học tập của lớp. (Viết một bức thư cho một người bạn ở xa.)

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 1)

Hà Nội, ngày 12 tháng 11 năm 2018

    Lan Anh thân mến!

    Kể từ ngày cậu theo gia đình vào Đà Lạt, chúng mình chưa gặp nhau. Hôm nay, tớ viết thư để hỏi thăm cậu và kể về tình hình học tập của lớp.

    Dạo này, cậu vẫn khỏe chứ? Cậu đã quen với ngôi trường mới chưa? Thời gian qua, ở lớp mình có nhiều chuyện vui lắm. Chúng tớ không ngồi học theo bàn nữa mà học theo nhóm, 6 bạn một nhóm. Ngồi học như thế, làm toán nhanh lắm cậu à. Bọn tớ đổi nhau làm nhóm trưởng. Tuần này, tớ làm nhóm trưởng đấy. Tớ sẽ cố gắng cùng với nhóm giành nhiều ngôi sao điểm tốt để chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam. Tháng trước, nhóm của Quang Minh đứng đầu, cô thưởng cho các một cuốn truyện rất hay.

Thư chưa dài, nhưng tớ xin dừng bút đây. Dù không học chung trường chung lớp nữa, chúng mình vẫn cùng cố gắng chăm ngoan học giỏi nhé. Chúc cậu luôn mạnh giỏi và vui vẻ!

    Mong sớm nhận được thư hồi âm của cậu!

Bạn cũ phương xa,

Hoài Thương.

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 2)

………ngày …tháng…năm….

    Lan thân mến!

    Cậu chuyển trường cũng đã được hai tháng rồi nhỉ, nhanh thật đấy mới ngày nào chúng mình còn ngồi cạnh nhau, ngăn đôi chiếc bàn học mà giờ không còn được tranh giành, trêu đùa cùng bạn nữa. Bạn bây giờ thế nào rồi? Sang trường mới, bạn mới cũng rất vui đúng không? Bạn vẫn giữ vị trí tốp năm môn Toán của trường chứ?

    Mình vẫn học tốt môn tiếng Việt nhưng môn Toán thì cần chăm chỉ học nhiều hơn nữa. Tiếng Anh mình đọc vẫn chưa được nhanh và phát âm đúng. Mẹ tìm cho tớ một chị gia sư kèm thêm ở nhà, chị ấy dạy hay lắm nói mình rất dễ hiểu, tiếp thu tốt. Mình vừa được cô giáo khen có tiến bộ hơn nhiều đấy nhưng vẫn chưa giỏi bằng bạn. Mình muốn cố gắng học giỏi Toán, tiếng Việt và tiếng Anh hơn nữa để có thể thi đua cùng bạn. Mong một ngày một sớm nhất chúng mình được gặp nhau lại đi ăn kem, chơi domino nữa nhé. Mình dừng bút đi ngủ để mai còn đi học. Bạn nhận được thư viết lại cho mình nhé.

Bạn của Lan

Hoàng Mai Anh Thư

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 3)

Hải Dương, ngày 20 tháng 9 năm 2020

    Đức Anh thân mến!

    Chúng mình xa nhau thấm thoắt đã nửa năm rồi đấy nhỉ? Nhớ bạn quá, mình viết thư cho bạn đây. Trước hết, cho mình gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến hai bác và bé Quỳnh Nga nhé ! Còn bạn, từ ngày chuyển về Hà Nội, việc học hành đã ổn định hẳn chưa? Có được mấy người bạn mới rồi?

    Bây giờ, mình sẽ kể về tình hình lớp cũ, trường cũ cho bạn nghe. Rất vui là lớp 3A của chúng mình, năm nay có mặt đầy đủ ở lớp 4A. Vui hơn nữa là cô Thuỷ tiếp tục làm chủ nhiệm nên cô hiểu rất rõ về từng học sinh, nhờ vậy mà sự giúp đỡ của cô rất có hiệu quả. Tổ 2 của chúng mình không còn bạn nào yếu kém nữa. Không khí thi đua học tập sôi nổi hẳn và điều đáng mừng hơn cả là 10 bạn tổ viên đều đã được kết nạp vào Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh.

    Riêng mình, năm học vừa qua cũng đạt được điểm khá cao về tất cả các môn. Mình cũng đoạt được giải Nhì trong hội thi vở sạch chữ đẹp của trường. Hè sang năm, bạn nhớ về quê chơi nhé! Chúng mình sẽ lại cùng nhau lên đê thả diều và bắt dế. Bạn bè gặp nhau, chắc là vui lắm đấy!

    Thư đã dài, mình dừng bút ở đây. Chúc bạn và gia đình vui vẻ, gặp nhiều may mắn!

Bạn thân

Quốc Tùng

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 4)

    Thu Hoài thương nhớ,

    Cậu và gia đình chuyển đến Mỹ đã được một tháng. Đầu thư, cho mình gửi lời hỏi thăm tình hình sức khỏe của bố mẹ cậu nhé. Việc học tập tại một ngôi trường mới của cậu có tốt không? Chắc hẳn, với tính cách của cậu sẽ nhanh chóng làm quen được với nhiều bạn mới.

    Còn mình, công việc học tập ở trường vẫn rất tốt Hoài ạ. Mình vẫn thường đạp xe trên con đường mà chúng mình hay đi để đến trường. Ngôi trường vẫn chẳng có gì thay đổi. Nhưng cả hai chúng mình thì đã thay đổi rồi nhỉ? Năm nay, chúng mình lên lớp bốn. Sắp trở thành những học sinh cuối cấp nên cũng cảm thấy mình dường có trách nhiệm hơn. Mình vẫn học ở lớp 4A cùng đa số các bạn cũ thôi. Cô giáo chủ nhiệm của bọn mình là cô Hồng. Cô khá nghiêm khắc, nhưng giảng bài rất hay. Mình rất thích học cô. Sau những tiết học căng thẳng, mình cùng các bạn vẫn xuống sân trường chơi nhảy dây, trốn tìm… Không có gì thay đổi cả, chỉ là không có bạn ở đây cùng mình nữa thôi.

    Tuy rất buồn và không biết đến khi nào mới có thể gặp lại. Nhưng mình vẫn hy vọng bạn ở bên đấy cố gắng học tập tốt. Nhớ thường xuyên viết thư cho mình nhé.

    Hy vọng sẽ sớm được gặp lại bạn!

Bạn tốt của cậu

Thu Hương

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 5)

    Hồng Hoa thân yêu,

    Từ ngày cậu chuyển trường đến giờ cũng đã được hai tháng rồi. Tình hình học tập của cậu ở trường mới hiện giờ thế nào rồi?

    Còn mình thì vẫn rất tốt. Ngôi trường của chúng mình giờ đây đã được sửa xong rồi đấy. Các dãy nhà được sơn lại bằng lớp sơn màu vàng. Các phòng học đều đã được lắp điều hòa. Bàn ghế trong các lớp đều được thay mới. Khi mình quay lại trường học, mình cảm thấy rất bất ngờ về sự thay đổi của ngôi trường.

    Ngày khai trường đầu năm, chúng mình đến trường trong bộ đồng phục mới tinh. Khuôn mặt ai cũng rạng rỡ và vui vẻ. Sự thay đổi của ngôi trường khiến mỗi học sinh tự ý thức phải giữ gìn ngôi trường hơn cậu ạ. Thật tiếc khi cậu không được nhìn thấy sự thay đổi này.

    Tuy vậy, khi nào cậu về, mình sẽ đưa cậu đi thăm quan ngôi trường. Chắc hẳn lúc đó cậu cũng sẽ ngạc nhiên như mình vậy.

    Cuối thư, cho mình được gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến bố mẹ cậu. Hy vọng chúng mình sẽ sớm được gặp lại nhau.

Bạn thân

Hoa

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 6)

Thủy Nguyên, ngày… tháng… năm …

    Cún xa nhớ!

    Cún ơi, đã lâu lắm rồi, mình chưa có dịp viết thư cho bạn. Hôm nay, mình nhớ đến bạn quá. Mình tranh thủ viết mấy dòng ngắn ngủi để hỏi thăm sức khỏe và kể cho bạn nghe về tình hình học tập của mình trong thời gian vừa qua.

    Bạn dạo này thế nào? Vẫn chăm chỉ học tập như trước phải không? Cho mình gửi lời hỏi thăm đến ông bà và bố mẹ của bạn nhé.

    Còn mình và gia đình ở đây vẫn ổn. Tình hình học tập của lớp mình vẫn rất tốt. Cuối tuần, hạng thi đua đều nằm trong top đầu đấy. Hiện tại, mình đang cố gắng để được tham dự kì thi “Rung chuông vàng” ở trường. Bạn hãy cầu chúc cho mình nhé.

    Thôi, thư mình viết đã dài, mình xin dừng bút tại đây. Cuối thư mình chúc bạn chăm ngoan học giỏi. Mình tin rằng cuối Cún sẽ được danh hiệu Học sinh Giỏi xuất sắc. Mình rất tự hào vì có người bạn như Cún. À, Cún nhớ viết thư cho mình nhé. Mình chờ thư Cún.

Bạn thân của Cún

Hoàng Thu Hà

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 7)

    Ái Mỹ thân mến!

    Vậy là chúng mình xa nhau hơn hai tháng rồi phải không Mỹ? Chẳng phải mình và Mỹ lười viết thư cho nhau là đứa nào cũng chuẩn bị học cho kì thi giữa kì sắp đến phải không Mỹ? Tối nay, sau khi học bài xong mình tranh thủ viết thư cho mỹ đây.

    Bạn có khỏe không? Học hành thế nào? Hỏi vậy thôi chứ mình biết sức học của Mỹ có bao giờ chịu đứng sau mọi người đâu! Cậu luôn chịu khó, chăm chỉ thì làm gì mà Mỹ không giành vị trí hàng đầu phải không?

    Giờ thì mình kể vài nét về tính tình của lớp mình cho Mỹ biết nhé! Từ ngày Mỹ đi lớp mình vẫn tổ chức học nhóm một tuần ba buổi và học tại nhà bạn Nam đấy. Còn lại thì tự học ở nhà. Tụi mình cũng đang cố gắng để học thật tốt. Các bạn và mình rất nhớ Mỹ. Giá như Mỹ cùng học với tụi mình thì vui biết chừng nào!

    Cho mình dừng bút đây, chúc Mỹ và các bạn mới của Mỹ thật khỏe và chăm ngoan học giỏi. Hồi âm cho mình nhé!

Bạn thân của Ái Mỹ

Hoàng Thị Nguyệt Nga

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 8)

Nha Trang, ngày … tháng … năm …

    Tuấn thân nhớ!

    Đã gần nửa năm kể từ ngày mình chuyển trường vào đây. Mình nhớ cậu và trường cũ lắm nên hôm nay mình viết thư thăm cậu, nhân tiện kể cho cậu nghe về tình hình lớp và trường mình hiện nay.

    Cậu vẫn khỏe chứ? Vào năm học rồi và đã sắp kiểm tra học kì I rồi, chắc là cậu bận học lắm phải không? Sức khỏe của bố mẹ cậu thế nào? Mình đoán là năm ngoái cậu học tốt vậy, thế nào năm nay cậu cũng được bố thưởng cho chiếc xe đạp để đi học, phải không?

    Dạo này mình mập và cao hơn. Nhà mình ở gần trường nên mình thường đi bộ. Trường học hiện tại rất gần biển. Lớp của mình có 36 bạn, đa số là học sinh khá. Lớp trưởng của mình là con gái, bạn ấy khá nghiêm khắc nên mình cũng thấy khá sợ. Sắp đến kỳ kiểm tra nên mình phải ôn bài thật kĩ, thỉnh thoảng còn phải nhờ bố giảng.

    Thôi, mình dừng bút đây. Chúc cậu và gia đình luôn khỏe mạnh, gặp nhiều may mắn. Cậu nhớ nhanh chóng hồi âm nhé!

Bạn thân của Tuấn

Nguyễn Minh Khải

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 9)

…, ngày … tháng … năm …

    Thanh xa nhớ!

    Thanh ơi, đã lâu lắm rồi, mình chưa có dịp viết thư cho bạn. Hôm nay, mình nhớ đến liền tranh thủ viết mấy dòng ngắn ngủi để hỏi thăm sức khỏe và kể cho bạn nghe về tình hình học tập của mình trong thời gian vừa qua. Dạo này bạn thế nào? Tình hình học tập vẫn tốt chứ? Bố mẹ bạn bây giờ có bận việc như hồi trước nữa không? Bé Linh năm nay chắc đã học lớp một rồi. Khi trái gió giở giời, bà bạn còn đau lưng nữa không?

    Năm nay, chữ viết của mình đã tiến bộ hơn rồi đấy. Mỗi buổi học trên lớp đều rất thú vị. Trường của chúng ta có cô hiệu trưởng mới rồi Thanh ạ. Cô ấy trẻ và hiền lắm. Cô còn cho xây rất nhiều phòng học đẹp. Cả lớp mình đều được tham dự thi Violympic. Mình đã thi qua vòng 4 rồi. Hai đứa mình cùng thi đua xem ai đứng có thành tích cao hơn nhé.

    Thôi, thư mình viết đã dài, mình xin dừng bút tại đây. Cuối thư mình chúc bạn chăm ngoan học giỏi. Thanh nhớ viết thư cho mình nhé!

Bạn thân của Thanh

Hoài Thương

Viết một bức thư gửi cho một người bạn (mẫu 10)

    Hồng Mai yêu mến,

    Nhận được thư của cậu, tớ cảm thấy rất vui mừng khi biết cậu và mọi người trong gia đình vẫn khỏe mạnh. Đặc biệt là tớ cảm thấy rất ngưỡng mộ với thành tích học tập đáng nể của cậu. Chính vì vậy, tớ viết là thư này với mong muốn chúc mừng cậu. Và cũng muốn kể cho cậu nghe về thành tích học tập của tớ.

    Trong năm học vừa qua, tớ cũng đã đạt được danh hiệu học sinh xuất sắc. Với số điểm trong kỳ thi cuối kỳ đúng như tớ mong ước. Cả hai môn Toán và Tiếng Việt đều đạt điểm 9. Riêng môn tiếng Anh tớ đã đạt điểm tối đa. Cậu cũng biết tớ rất thích học tiếng Anh mà. Ngoài ra, trong cuộc thi “Rung chuông vàng” do trường tớ tổ chức, tớ cũng may mắn lọt vào vòng bán kết của khối 4 đấy. Tuy cuối cùng không giành được giải nhất nhưng tớ cũng cảm thấy rất vui vì qua cuộc thi này tớ học hỏi được rất nhiều điều. Ngoài công việc học tập thì tớ cũng tích cực tham gia các hoạt động văn nghệ của trường nữa.

    Tớ cảm thấy mỗi ngày đến trường đều là một ngày vui vẻ, Mai ạ. Còn cậu thì sao? Hãy sớm viết thư cho tớ nữa nhé.

Bạn của cậu

Nguyễn Hoa

Viết một bức thư hỏi thăm sức khỏe của ông bà hay nhất (6 mẫu)

Đề bài: Em hãy viết một bức thư ngắn hỏi thăm sức khỏe của ông bà.

Viết một bức thư hỏi thăm sức khỏe của ông bà (mẫu 1)

Hà Nội, ngày 1 tháng 12 năm 2018

    Ông bà kính mến!

    Từ sau kì nghỉ hè, cháu chưa có dịp về thăm ông bà. Hôm nay, cháu viết thư để hỏi thăm sức khỏe ông bà.

    Dạo này, ông bà có khỏe không ạ? Ông đã đỡ nhức mỏi đầu gồi chưa ạ? Bố mẹ và chúng cháu vẫn khỏe. Bố cháu bận hơn nên thường đi làm từ sáng sớm ông bà ạ. Cháu chuẩn bị bước vào kì thi học kì I rồi. Ông bà yên tâm, cháu trai của ông bà sẽ đạt nhiều điểm giỏi. Ông bà còn nhớ hồi cháu học lớp Một không ạ? Vì cháu viết chữ chưa tròn trịa, ngay ngắn nên chưa đạt điểm giỏi, cháu ngồi úp mặt vào tường khóc rung rức, ai hỏi cũng không hé miệng nói. Cháu nhớ mãi phút giây bà ôm cháu vào lòng an ủi. Ngày hôm sau, ông đưa cháu đi chơi công viên thì mọi buồn lo hôm trước tan biến hết. Giờ cháu của ông bà lớn rồi, cháu sẽ cố gắng hết sức ạ.

Cháu rất nhớ ông bà! Bố mẹ cháu sẽ thu xếp công việc để Tết dương về thăm ông bà. Mùa đông tới rồi, ông bà mặc quần áo ấm, ăn nhiều để giữ gìn sức khỏe ạ.

    Hẹn gặp ông bà vào một ngày gần nhất!

Cháu của ông bà,

Minh Quân.

Viết một bức thư hỏi thăm sức khỏe của ông bà (mẫu 2)

TP. Hồ Chí Minh, ngày … tháng … năm …

    Ông kính yêu!

    Lâu rồi, cháu không được về quê, cháu nhớ ông lắm. Dạo này ông có khỏe không? Gia đình cháu trong này vẫn bình thường. Năm nay cháu học lớp ba, từ đầu năm đến giờ cháu được chín điểm mười rồi, ông ạ! Ngày nghỉ cháu thường được mẹ cho đi chơi.

    Cháu vẫn nhớ năm ngoái được về quê thăm ông và thả diều cùng anh Hải, đêm đêm ngồi nghe ông kể chuyện những năm tháng đi đánh giặc cháu thầm cảm phục ông vô cùng.

    Cháu hứa với ông sẽ luôn học thật giỏi, chăm ngoan để ông vui. Cháu kính chúc ông luôn khỏe mạnh, sống lâu. Cháu mong mau chóng đến hè để được về thăm ông và nghe ông kể chuyện.

Cháu trai của ông

Vũ Hà

Viết một bức thư hỏi thăm sức khỏe của ông bà (mẫu 3)

Hà Nội, ngày … tháng … năm 20…

    Ông bà kính yêu!

    Đầu thư, cháu xin chúc ông bà một năm mới tốt lành, vạn sự như ý, dồi dào sức khỏe. Ông bà ăn Tết có to không ạ? Ông bà và các bác, các cô vẫn khỏe phải không ạ? Ông và bà cho cháu gửi lời hỏi thăm tới các bác và các cô chú nhé!

    Đợt vừa qua, bố mẹ cháu bận công tác đến gần tết mới được nghỉ nên không kịp về quê thăm ông bà. Chúng cháu nhớ ông bà lắm nên viết thư thăm ông bà. Trong đấy chắc không rét, ông bà sẽ không bị lạnh, sẽ không bị tê thấp như mọi năm nữa phải không ạ?

Ngoài này trời rét lắm, chúng cháu phải mặc quần áo ấm nếu không sẽ bị ốm ngay. Nhưng rét như vậy ăn bánh chưng ngon lắm ông bà ạ. Giá như ông bà còn ở đây, chúng cháu lại được xem ông gói bánh chưng và nghe bà kể chuyện, vui biết mấy.

    Bố mẹ cháu bận rộn nhưng cũng sắm cho cháu bánh kẹo rất tươm tất. Chúng cháu đều được mặc quần áo mới, trông ai cũng lớn hẳn lên ông bà ạ. Cháu mong sớm được về quê thăm ông bà

    Thôi thư đã dài, cháu xin phép ông bà được dừng bút nhé. Mong sớm được gặp lại ông bà.

Cháu ngoan của ông bà

Hoài Thương

Viết một bức thư hỏi thăm sức khỏe của ông bà (mẫu 4)

Hà Nội, ngày 1 tháng ..năm 20…

    Ông bà kính mến!

    Từ sau kì nghỉ hè, cháu chưa có dịp về thăm ông bà. Hôm nay, cháu viết thư để hỏi thăm sức khỏe ông bà.

    Dạo này, ông bà có khỏe không ạ? Ông đã đỡ nhức mỏi đầu gối chưa ạ? Bố mẹ và chúng cháu vẫn khỏe. Bố cháu bận hơn nên thường đi làm từ sáng sớm ông bà ạ. Cháu chuẩn bị bước vào kì thi học kì I rồi. Ông bà yên tâm, cháu trai của ông bà sẽ đạt nhiều điểm giỏi. Ông bà còn nhớ hồi cháu học lớp Một không ạ? Vì cháu viết chữ chưa tròn trịa, ngay ngắn nên chưa đạt điểm giỏi, cháu ngồi úp mặt vào tường khóc rưng rức, ai hỏi cũng không hé miệng nói. Cháu nhớ mãi phút giây bà ôm cháu vào lòng an ủi. Ngày hôm sau, ông đưa cháu đi chơi công viên thì mọi buồn lo hôm trước tan biến hết. Giờ cháu của ông bà lớn rồi, cháu sẽ cố gắng hết sức ạ.

Cháu rất nhớ ông bà! Bố mẹ cháu sẽ thu xếp công việc để Tết dương về thăm ông bà. Mùa đông tới rồi, ông bà mặc quần áo ấm, ăn nhiều để giữ gìn sức khỏe ạ.

    Hẹn gặp ông bà vào một ngày gần nhất!

Cháu của ông bà

Minh Thư

Viết một bức thư hỏi thăm sức khỏe của ông bà (mẫu 5)

Hải Phòng ngày… tháng…. năm…

    Ông bà kính yêu!

    Vừa qua cháu không về quê ăn Tết được, hôm nay cháu viết thư thăm hỏi ông bà. Ông bà ăn Tết có vui không? Ông bà và các bác, các cô vẫn khỏe phải không? Ông và bà cho cháu gửi lời hỏi thăm tới các bác và các cô chú hết cả!

    Vừa qua, bố mẹ cháu bận công tác nên không kịp về quê thăm ông bà. Cáu nhớ ông bà lắm nên viết thư thăm ông bà.

    Ở ngoài này thời tiết lạnh lắm ạ, chúng cháu phải mặc quần áo ấm nếu không sẽ bị ốm ngay. Rét như vậy ăn bánh chưng ngon lắm ông bà ạ. Giá như ông bà ở đây, ông bà cùng chúng cháu vừa nói chuyện với nhau và ăn bánh trái chắc chắn sẽ rất vui.

    Mặc dù bố mẹ cháu bận rộn nhưng bánh trái đều đầy đủ cả. Chúng cháu màu thời gian trôi nhanh để về gặp ông bà.

    Cuối thư cháu xin kính chúc ông bà sức khỏe và mong gặp lại ông bà.

Cháu của ông bà

Bảo Anh

Viết một bức thư hỏi thăm sức khỏe của ông bà (mẫu 6)

Hải Dương ngày… tháng…. năm…

    Ông bà kính mến!

    Một lần nữa cây mai vàng trước ngõ lại nở hoa, thêm một mùa xuân cháu không được về quê thăm ông bà, cháu nhớ ông bà lắm.

    Kính thưa ông bà!

    Dạo này ông bà có khỏe không ạ? Tuổi ông bà đã cao, sức lại yếu, ông bà nên bớt làm việc đồng áng cũng như việc nhà.

    Lúc này trời lại trở rét, ông bà nên mặc thêm áo ấm và quấn khăn len quanh cổ để khỏi phải viêm họng ông bà nhé! Năm nay đàn gà ông nuôi chắc gia tăng số lượng, cháu hứa kì này vể quê sẽ giúp ông chăm gà đấy.

Ở quê, ông bà ăn Tết chắc vui lắm. Trên thành phố ba mẹ và chúng cháu đón năm mới cũng rất vui vẻ.

    Năm nay cháu học lớp Bốn rồi đấy ông bà ạ, cháu học giỏi. Có lẽ cuối học kì một này cháu sẽ đạt danh hiệu học sinh giỏi xuất sắc. Hàng ngày đi học vể cháu còn giúp mẹ một số công việc: quét nhà, nhặt rau và trông Cu Tí.

    Cháu hứa hè này sẽ về thăm ông bà. Cháu cầu chúc cho ông bà dồi dào sức khỏe để sống lâu muôn tuổi.

Cháu của ông bà

Vũ Anh Tuấn

Viết một bức thư cho người bạn ở xa hay nhất (11 mẫu)

Đề bài: Viết một bức thư cho người bạn ở xa hay nhất kể về tình hình học tập của bản thân

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 1)

Hà Nội, ngày 12 tháng 4 năm 2018

    Nhật Linh thân mến!

    Tớ đã rất mừng khi nhận được thư của cậu và biết cậu vẫn ổn. Nhưng vì bận quá nên hôm nay tớ mới viết thư hồi âm cậu được. Tớ sẽ kể cho cậu nghe tình hình học tập của tớ nhé.

    Lớp tớ đang ôn thi học kì II nên tớ phải làm khá nhiều bài tập. Mấy bài toán rút về đơn vị khó quá cậu nhỉ? Tớ hay bị nhầm dạng bài ngược lắm. Tớ lại rất thích học môn Tiếng Việt nhé. Nhất là mấy câu chuyện ở bài tập đọc hay quá. À, tháng ba vừa rồi, trường tớ thi viết chữ đẹp. Tớ đã đoạt giải Nhì đấy. Lên lớp 4, tớ nhất định phải giành giải Nhất mới được.

Bây giờ, trời đã xuất hiện những cơn mưa rào. Tớ hi vọng mùa mưa này không còn nhiều trận lũ như năm ngoái để miền Trung của cậu sẽ an vui làm ăn và học tập. Chúng mình cùng cố gắng học tập để thực hiện ước mơ nhé. Tớ xin dừng bút tại đây. Tớ luôn mong nhận được hồi âm của cậu và mong sẽ có ngày được gặp cậu.

Bạn phương xa,

Bảo Ngân.

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 2)

………ngày …tháng…năm….

    Lan thân mến!

    Cậu chuyển trường cũng đã được hai tháng rồi nhỉ, nhanh thật đấy mới ngày nào chúng mình còn ngồi cạnh nhau, ngăn đôi chiếc bàn học mà giờ không còn được tranh giành, trêu đùa cùng bạn nữa. Bạn bây giờ thế nào rồi? Sang trường mới, bạn mới cũng rất vui đúng không? Bạn vẫn giữ vị trí tốp năm môn Toán của trường chứ?

    Mình vẫn học tốt môn tiếng Việt nhưng môn Toán thì cần chăm chỉ học nhiều hơn nữa. Tiếng Anh mình đọc vẫn chưa được nhanh và phát âm đúng. Mẹ tìm cho tớ một chị gia sư kèm thêm ở nhà, chị ấy dạy hay lắm nói mình rất dễ hiểu, tiếp thu tốt. Mình vừa được cô giáo khen có tiến bộ hơn nhiều đấy nhưng vẫn chưa giỏi bằng bạn. Mình muốn cố gắng học giỏi Toán, tiếng Việt và tiếng Anh hơn nữa để có thể thi đua cùng bạn. Mong một ngày một sớm nhất chúng mình được gặp nhau lại đi ăn kem, chơi domino nữa nhé. Mình dừng bút đi ngủ để mai còn đi học. Bạn nhận được thư viết lại cho mình nhé.

Bạn của Lan

Hoàng Mai Anh Thư

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 3)

Hải Dương, ngày 20 tháng 9 năm 2020

    Đức Anh thân mến!

    Chúng mình xa nhau thấm thoắt đã nửa năm rồi đấy nhỉ? Nhớ bạn quá, mình viết thư cho bạn đây. Trước hết, cho mình gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến hai bác và bé Quỳnh Nga nhé ! Còn bạn, từ ngày chuyển về Hà Nội, việc học hành đã ổn định hẳn chưa? Có được mấy người bạn mới rồi?

    Bây giờ, mình sẽ kể về tình hình lớp cũ, trường cũ cho bạn nghe. Rất vui là lớp 3A của chúng mình, năm nay có mặt đầy đủ ở lớp 4A. Vui hơn nữa là cô Thuỷ tiếp tục làm chủ nhiệm nên cô hiểu rất rõ về từng học sinh, nhờ vậy mà sự giúp đỡ của cô rất có hiệu quả. Tổ 2 của chúng mình không còn bạn nào yếu kém nữa. Không khí thi đua học tập sôi nổi hẳn và điều đáng mừng hơn cả là 10 bạn tổ viên đều đã được kết nạp vào Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh.

    Riêng mình, năm học vừa qua cũng đạt được điểm khá cao về tất cả các môn. Mình cũng đoạt được giải Nhì trong hội thi vở sạch chữ đẹp của trường. Hè sang năm, bạn nhớ về quê chơi nhé! Chúng mình sẽ lại cùng nhau lên đê thả diều và bắt dế. Bạn bè gặp nhau, chắc là vui lắm đấy!

    Thư đã dài, mình dừng bút ở đây. Chúc bạn và gia đình vui vẻ, gặp nhiều may mắn!

Bạn thân

Quốc Tùng

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 4)

Hà Nội, ngày 12 tháng 11 năm 2018

    Lan Anh thân mến!

    Kể từ ngày cậu theo gia đình vào Đà Lạt, chúng mình chưa gặp nhau. Hôm nay, tớ viết thư để hỏi thăm cậu và kể về tình hình học tập của lớp.

    Dạo này, cậu vẫn khỏe chứ? Cậu đã quen với ngôi trường mới chưa? Thời gian qua, ở lớp mình có nhiều chuyện vui lắm. Chúng tớ không ngồi học theo bàn nữa mà học theo nhóm, 6 bạn một nhóm. Ngồi học như thế, làm toán nhanh lắm cậu à. Bọn tớ đổi nhau làm nhóm trưởng. Tuần này, tớ làm nhóm trưởng đấy. Tớ sẽ cố gắng cùng với nhóm giành nhiều ngôi sao điểm tốt để chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam. Tháng trước, nhóm của Quang Minh đứng đầu, cô thưởng cho các một cuốn truyện rất hay.

    Thư chưa dài, nhưng tớ xin dừng bút đây. Dù không học chung trường chung lớp nữa, chúng mình vẫn cùng cố gắng chăm ngoan học giỏi nhé. Chúc cậu luôn mạnh giỏi và vui vẻ!

    Mong sớm nhận được thư hồi âm của cậu!

Bạn cũ phương xa,

Hoài Thương.

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 5)

    Hồng Hoa thân yêu,

    Từ ngày cậu chuyển trường đến giờ cũng đã được hai tháng rồi. Tình hình học tập của cậu ở trường mới hiện giờ thế nào rồi?

    Còn mình thì vẫn rất tốt. Ngôi trường của chúng mình giờ đây đã được sửa xong rồi đấy. Các dãy nhà được sơn lại bằng lớp sơn màu vàng. Các phòng học đều đã được lắp điều hòa. Bàn ghế trong các lớp đều được thay mới. Khi mình quay lại trường học, mình cảm thấy rất bất ngờ về sự thay đổi của ngôi trường.

Ngày khai trường đầu năm, chúng mình đến trường trong bộ đồng phục mới tinh. Khuôn mặt ai cũng rạng rỡ và vui vẻ. Sự thay đổi của ngôi trường khiến mỗi học sinh tự ý thức phải giữ gìn ngôi trường hơn cậu ạ. Thật tiếc khi cậu không được nhìn thấy sự thay đổi này.

    Tuy vậy, khi nào cậu về, mình sẽ đưa cậu đi thăm quan ngôi trường. Chắc hẳn lúc đó cậu cũng sẽ ngạc nhiên như mình vậy.

    Cuối thư, cho mình được gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến bố mẹ cậu. Hy vọng chúng mình sẽ sớm được gặp lại nhau.

Bạn thân

Hoa

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 6)

Thủy Nguyên, ngày… tháng… năm …

    Cún xa nhớ!

    Cún ơi, đã lâu lắm rồi, mình chưa có dịp viết thư cho bạn. Hôm nay, mình nhớ đến bạn quá. Mình tranh thủ viết mấy dòng ngắn ngủi để hỏi thăm sức khỏe và kể cho bạn nghe về tình hình học tập của mình trong thời gian vừa qua.

    Bạn dạo này thế nào? Vẫn chăm chỉ học tập như trước phải không? Cho mình gửi lời hỏi thăm đến ông bà và bố mẹ của bạn nhé.

    Còn mình và gia đình ở đây vẫn ổn. Tình hình học tập của lớp mình vẫn rất tốt. Cuối tuần, hạng thi đua đều nằm trong top đầu đấy. Hiện tại, mình đang cố gắng để được tham dự kì thi “Rung chuông vàng” ở trường. Bạn hãy cầu chúc cho mình nhé.

    Thôi, thư mình viết đã dài, mình xin dừng bút tại đây. Cuối thư mình chúc bạn chăm ngoan học giỏi. Mình tin rằng cuối Cún sẽ được danh hiệu Học sinh Giỏi xuất sắc. Mình rất tự hào vì có người bạn như Cún. À, Cún nhớ viết thư cho mình nhé. Mình chờ thư Cún.

Bạn thân của Cún

Hoàng Thu Hà

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 7)

    Ái Mỹ thân mến!

    Vậy là chúng mình xa nhau hơn hai tháng rồi phải không Mỹ? Chẳng phải mình và Mỹ lười viết thư cho nhau là đứa nào cũng chuẩn bị học cho kì thi giữa kì sắp đến phải không Mỹ? Tối nay, sau khi học bài xong mình tranh thủ viết thư cho mỹ đây.

    Bạn có khỏe không? Học hành thế nào? Hỏi vậy thôi chứ mình biết sức học của Mỹ có bao giờ chịu đứng sau mọi người đâu! Cậu luôn chịu khó, chăm chỉ thì làm gì mà Mỹ không giành vị trí hàng đầu phải không?

    Giờ thì mình kể vài nét về tính tình của lớp mình cho Mỹ biết nhé! Từ ngày Mỹ đi lớp mình vẫn tổ chức học nhóm một tuần ba buổi và học tại nhà bạn Nam đấy. Còn lại thì tự học ở nhà. Tụi mình cũng đang cố gắng để học thật tốt. Các bạn và mình rất nhớ Mỹ. Giá như Mỹ cùng học với tụi mình thì vui biết chừng nào!

    Cho mình dừng bút đây, chúc Mỹ và các bạn mới của Mỹ thật khỏe và chăm ngoan học giỏi. Hồi âm cho mình nhé!

Bạn thân của Ái Mỹ

Hoàng Thị Nguyệt Nga

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 8)

    Thu Hoài thương nhớ,

    Cậu và gia đình chuyển đến Mỹ đã được một tháng. Đầu thư, cho mình gửi lời hỏi thăm tình hình sức khỏe của bố mẹ cậu nhé. Việc học tập tại một ngôi trường mới của cậu có tốt không? Chắc hẳn, với tính cách của cậu sẽ nhanh chóng làm quen được với nhiều bạn mới.

    Còn mình, công việc học tập ở trường vẫn rất tốt Hoài ạ. Mình vẫn thường đạp xe trên con đường mà chúng mình hay đi để đến trường. Ngôi trường vẫn chẳng có gì thay đổi. Nhưng cả hai chúng mình thì đã thay đổi rồi nhỉ? Năm nay, chúng mình lên lớp bốn. Sắp trở thành những học sinh cuối cấp nên cũng cảm thấy mình dường có trách nhiệm hơn. Mình vẫn học ở lớp 4A cùng đa số các bạn cũ thôi. Cô giáo chủ nhiệm của bọn mình là cô Hồng. Cô khá nghiêm khắc, nhưng giảng bài rất hay. Mình rất thích học cô. Sau những tiết học căng thẳng, mình cùng các bạn vẫn xuống sân trường chơi nhảy dây, trốn tìm… Không có gì thay đổi cả, chỉ là không có bạn ở đây cùng mình nữa thôi.

    Tuy rất buồn và không biết đến khi nào mới có thể gặp lại. Nhưng mình vẫn hy vọng bạn ở bên đấy cố gắng học tập tốt. Nhớ thường xuyên viết thư cho mình nhé.

    Hy vọng sẽ sớm được gặp lại bạn!

Bạn tốt của cậu

Thu Hương

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 9)

Nha Trang, ngày … tháng … năm …

    Tuấn thân nhớ!

    Đã gần nửa năm kể từ ngày mình chuyển trường vào đây. Mình nhớ cậu và trường cũ lắm nên hôm nay mình viết thư thăm cậu, nhân tiện kể cho cậu nghe về tình hình lớp và trường mình hiện nay.

    Cậu vẫn khỏe chứ? Vào năm học rồi và đã sắp kiểm tra học kì I rồi, chắc là cậu bận học lắm phải không? Sức khỏe của bố mẹ cậu thế nào? Mình đoán là năm ngoái cậu học tốt vậy, thế nào năm nay cậu cũng được bố thưởng cho chiếc xe đạp để đi học, phải không?

    Dạo này mình mập và cao hơn. Nhà mình ở gần trường nên mình thường đi bộ. Trường học hiện tại rất gần biển. Lớp của mình có 36 bạn, đa số là học sinh khá. Lớp trưởng của mình là con gái, bạn ấy khá nghiêm khắc nên mình cũng thấy khá sợ. Sắp đến kỳ kiểm tra nên mình phải ôn bài thật kĩ, thỉnh thoảng còn phải nhờ bố giảng.

    Thôi, mình dừng bút đây. Chúc cậu và gia đình luôn khỏe mạnh, gặp nhiều may mắn. Cậu nhớ nhanh chóng hồi âm nhé!

Bạn thân của Tuấn

Nguyễn Minh Khải

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 10)

    Hồng Mai yêu mến,

    Nhận được thư của cậu, tớ cảm thấy rất vui mừng khi biết cậu và mọi người trong gia đình vẫn khỏe mạnh. Đặc biệt là tớ cảm thấy rất ngưỡng mộ với thành tích học tập đáng nể của cậu. Chính vì vậy, tớ viết là thư này với mong muốn chúc mừng cậu. Và cũng muốn kể cho cậu nghe về thành tích học tập của tớ.

    Trong năm học vừa qua, tớ cũng đã đạt được danh hiệu học sinh xuất sắc. Với số điểm trong kỳ thi cuối kỳ đúng như tớ mong ước. Cả hai môn Toán và Tiếng Việt đều đạt điểm 9. Riêng môn tiếng Anh tớ đã đạt điểm tối đa. Cậu cũng biết tớ rất thích học tiếng Anh mà. Ngoài ra, trong cuộc thi “Rung chuông vàng” do trường tớ tổ chức, tớ cũng may mắn lọt vào vòng bán kết của khối 4 đấy. Tuy cuối cùng không giành được giải nhất nhưng tớ cũng cảm thấy rất vui vì qua cuộc thi này tớ học hỏi được rất nhiều điều. Ngoài công việc học tập thì tớ cũng tích cực tham gia các hoạt động văn nghệ của trường nữa.

Tớ cảm thấy mỗi ngày đến trường đều là một ngày vui vẻ, Mai ạ. Còn cậu thì sao? Hãy sớm viết thư cho tớ nữa nhé.

Bạn của cậu

Nguyễn Hoa

Viết một bức thư gửi cho một người bạn ở xa (mẫu 11)

…, ngày … tháng … năm …

    Thanh xa nhớ!

    Thanh ơi, đã lâu lắm rồi, mình chưa có dịp viết thư cho bạn. Hôm nay, mình nhớ đến liền tranh thủ viết mấy dòng ngắn ngủi để hỏi thăm sức khỏe và kể cho bạn nghe về tình hình học tập của mình trong thời gian vừa qua. Dạo này bạn thế nào? Tình hình học tập vẫn tốt chứ? Bố mẹ bạn bây giờ có bận việc như hồi trước nữa không? Bé Linh năm nay chắc đã học lớp một rồi. Khi trái gió giở giời, bà bạn còn đau lưng nữa không?

    Năm nay, chữ viết của mình đã tiến bộ hơn rồi đấy. Mỗi buổi học trên lớp đều rất thú vị. Trường của chúng ta có cô hiệu trưởng mới rồi Thanh ạ. Cô ấy trẻ và hiền lắm. Cô còn cho xây rất nhiều phòng học đẹp. Cả lớp mình đều được tham dự thi Violympic. Mình đã thi qua vòng 4 rồi. Hai đứa mình cùng thi đua xem ai đứng có thành tích cao hơn nhé.

    Thôi, thư mình viết đã dài, mình xin dừng bút tại đây. Cuối thư mình chúc bạn chăm ngoan học giỏi. Thanh nhớ viết thư cho mình nhé!

Bạn thân của Thanh

Hoài Thương

Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Nam (miền Bắc, miền Trung) để làm quen hay nhất (8 mẫu)

Đề bài: Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Nam (hoặc miền Trung, miền Bắc) để làm quen và cùng thi đua học tốt.

Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Trung (mẫu 1)

Hà Nội, ngày 18 tháng 4 năm 2018

    Minh Phương thân mến!

    Trong chương trình truyền hình cuối tuần vừa rồi, tớ thấy vùng quê cậu bị lũ dâng cao. Hôm nay, tớ viết thư để hỏi thăm và làm quen với cậu.

    Tớ xin tự giới thiệu, tớ tên là Nguyễn Ngọc Yến Nhi. Tớ là học sinh lớp 3D, trường Tiểu học Chu Văn An – Hà Nội. Gia đình tớ có bốn thành viên: bố, mẹ, em trai và tớ. Sau trận lũ, gia đình cậu thế nào rồi? Cậu đã đi học lại chưa? Hôm qua, trường tớ có đợt khuyên góp sách vở và đồ dùng để gửi vào miền Trung. Chắc không lâu nữa, các cậu sẽ nhận được những đồ vật đó của chúng tớ thôi.

Tớ xin dừng bút đây. Chúc cậu và gia đình mạnh khỏe! Chúng mình cùng thi đua học tốt để trở thành con ngoan trò giỏi nhé!

    Mong sớm nhận được hồi âm của cậu!

Bạn mới quen,

Yến Nhi

Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Trung (mẫu 2)

Hà Nội, ngày 3 tháng 12 năm 2019

Nhị Anh thân mến!

Hôm nay đây, khi ngồi viết thư cho bạn, trước mắt mình lại hiện nên hình ảnh những cơn lũ hung dữ tàn phá miền Trung mà ti vi đã đưa tin trong tuần qua. Mình cũng được biết bạn là một trong những học sinh tiêu biểu đã dũng cảm tham gia bảo vệ tài sản của trường Tiểu học Nhật Lệ để không bị lũ cuốn trôi. Mình viết thư này vì rất muốn làm quen với bạn.

Mình tên là Khánh Linh, học sinh lớp3D, trường Tiểu học Cát Linh, thành phố Hà Nội. Vừa qua, trường mình đã quyên góp được rất nhiều quần áo và sách vở để ủng hộ các học sinh miền Trung. Mình hy vọng người miền Trung sẽ sớm ổn định cuộc sống. Nhị Anh và các bạn được tiếp tục cắp sách đến trường để học tập và vui chơi. Chúng mình hãy thi đua để cùng học thật giỏi nhé.

Mình chúc bạn và gia đình mạnh khỏe. Hãy sớm viết thư trả lời cho mình nhé. Rất mong thư của bạn.

Thân mến!

Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Bắc (mẫu 1)

Mĩ Tho, ngày 15 tháng 11 năm …

Bạn Hà Phương thân mến!

Nhận được thư này chắc hẳn bạn sẽ rất ngạc nhiên và tự hỏi: “Ai đã gởi thư cho mình nhỉ?”. Hà Phương ơi! Mình đây mà, Nam Phương đây! Huỳnh Thị Nam Phương lớp 3/1 trường tiểu học Nguyễn Thái Bình, Thành phố Mĩ Tho, Tiền Giang. Bây giờ thì bạn không còn ngạc nhiên nữa chứ? Bạn có nhớ không? Năm ngoái trong chuyến du lịch Nha Trang, chúng mình kẻ Nam người Bắc tình cờ quen biết nhau trên bãi tắm. Nhưng vừa mới quen biết được ba ngày thì chúng ta phải xa nhau. Mình vẫn còn giữ lại ở đây địa chỉ của bạn, vì thế mà chiếc cầu tình bạn vẫn không bị thời gian và khoảng cách địa lý ngăn trở nữa rồi. Chúng mình thường xuyên liên lạc cho nhau nhé. Năm ngoái, Phương là một học sinh giỏi, mình cũng thế. Năm nay, chúng ta hãy thi đua nhau xem ai giữ vững danh hiệu ấy, đươc không Phương?

Thư đã dài, mình dừng bút đây! Chúc Phương học giỏi và vẫn xinh xắn, mũm mĩm như ngày nào.

Bạn gái mới quen

Kí tên

Huỳnh Thị Nam Phương

Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Bắc (mẫu 2)

Bến Tre, ngày 15 tháng 11 năm 20…..

Diễm Trang thân mến!

Chúng mình chưa hề quen biết nhau, thậm chí cũng chưa một lần gặp mặt, phải thế không Diễm Trang? Tình cờ tối qua, sau bữa cơm chiều, cả nhà ngồi uống nước ở phòng khách, bố bảo: “Thanh Thanh ạ! Tuần trước bố đi công tác ở Hà Nội có ghé thăm vợ chồng người bạn thân cùng học với bố mẹ hồi ở Đại học. Vợ chồng chú ấy có một đứa con gái tên là Diễm Trang – Nguyễn Hoàng Diễm Trang, bằng tuổi con ấy. Năm nay, bạn ấy cũng học lớp ba như con. Bạn ấy rất muốn làm quen với con. Con hãy viết thư làm quen với bạn ấy đi. Khi nào có điều kiện bố sẽ đưa con đi thăm bạn ấy”. Và thế là bức thư này đến với Diễm Trang trong hoàn cảnh như thế đấy. Bố mẹ của chúng mình là bạn thân của nhau, Thanh Thanh và Diễm Trang cũng phải là bạn bè thân thích của nhau chứ. Đồng ý nghe Diễm Trang! Nghe bố mình nói Diễm Trang xinh đẹp lại học giỏi nữa. Mình mừng lắm. Còn mình thì học tương đối giỏi thôi, thích nhất là môn Toán. Nhân đây, mình gửi tặng bạn tấm hình chụp năm ngoái trong dịp nhận phần thưởng cuối năm học. Mong nhận thư và hình của bạn. Chúc bạn vui, khỏe, học giỏi.

Bạn gái muốn làm quen

Kí tên

Trần Thị Thanh Thanh

Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Nam (mẫu 1)

Thị xã Tân An, ngày 15 tháng 11 năm 20…..

Đức Thành thân mến!

Tình cờ khi đọc lại quyển truyện “Thám tử lừng danh Cô-nan” tập ba mươi sáu mình nhặt được mảnh giấy của cậu ghi lại địa chỉ cho mình, nằm ở trong cuốn sách này, lúc chúng mình chia tay nhau. Chuyến tham quan du lịch Vũng Tàu hè năm rồi đã cho mình thêm một người bạn thật là tuyệt! Mấy tháng nay, mình muốn viết thư cho cậu, nhưng không tài nào kiếm ra địa chỉ của cậu, đành phải chịu. Không ngờ, nơi ở của cậu lại nằm trong cuốn Cô-nan ấy. Giờ thì mình đến với cậu đây! Cậu có khỏe không? sắp thi học kì I rồi nhỉ? Ở đây, mình cũng đang tập trung ôn thi đây. Chúng mình thi đua với nhau, ai được nhiều điểm mười trong kì thi này nhé! Ai thắng, sẽ được nhận phần thưởng tập truyện “Không gia đình” của Hec-tô- ma-lô. Người thua phải chịu trách nhiệm “tặng” cho người thắng qua con đường bưu điện. Đồng ý nghe Thành? Thôi, mình ôn bài đây. Mong thư bạn nhiều.

Bạn mới quen

Kí tên

Vũ Hùng Dũng

Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Nam (mẫu 2)

Nam Định, ngày 15 tháng 11 năm 20…..

Hải Yến thân mến!

Từ ngày chúng mình chia tay nhau ở Đà Lạt trong chuyên du lịch đầy hấp dẫn ấy, đến nay đã gần bốn tháng, đứa Nam Định, đứa Vĩnh Long, không biết đến bao giờ gặp lại? Rất may là mình còn lưu lại địa chỉ của cậu trong cuốn “Khăn quàng đỏ” mà trước lúc chia tay cậu tặng cho mình. Giờ thì mình đến thăm cậu đây. Hái Yến ơi! Bạn vẫn khỏe đấy chứ? Học tập và sinh hoạt có vui không? Có còn nhớ đến người bạn gái ở đất Bắc này nữa không, hay đã quên rồi. Còn mình thì chẳng bao giờ quên được cậu. Một người bạn gái phương Nam hồn nhiên vui tính và thật dễ thương. Thư này, mình muốn trao đổi với bạn một điều, đó là: từ nay trở đi cứ mỗi tháng, chúng ta gửi thư cho nhau một lần và thông báo cho nhau số điểm mười trong tháng. Cuối năm học, tổng cộng lại, ai nhiều điểm mười hơn thì người đó thắng. Và tất nhiên người thua phải đãi một món đặc sản của quê mình. Đồng ý như thế Hải Yến nhé! Mình tạm dừng bút đây. Nhớ gửi thư cho mình nhé!

Bạn gái

Kí tên

Nguyễn Hoài Thương

Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Nam (miền Bắc, miền Trung) (mẫu 1)

TP. Hồ Chí Minh, ngày 5 tháng 3 năm …

Hương Lan thân mến!

Chắc bạn sẽ ngạc nhiên khi nhận được lá thư này của mình. Nhưng mình lại biết rất rõ về bạn vì mình đã đọc báo khăn quàng đỏ và nhìn thấy hình cũng như thành tích vượt khó trong học tập của bạn. Mình rất khâm phục ý chí phấn đấu của bạn. Mình tin bạn là một cô gái giàu nghị lực. Mình rất muốn được làm quen với bạn.

Mình tự giới thiệu nhé: Mình tên là Nguyễn Thị Quỳnh Anh, học sinh lớp 3B trường Tiểu học Hòa Bình thành phố Hồ Chí Minh. Mình học cũng rất giỏi, hai năm đầu mình đều đạt danh hiệu học sinh giỏi xuất sắc. Môn học mà mình yêu thích là môn Tiếng Việt. Sở thích của mình là đọc sách và nghe nhạc.

Nhận được thư này, bạn viết thư cho mình nhé. Chúc bạn học giỏi, chăm ngoan. Hẹn gặp bạn ở thư sau.

Người bạn mới quen

Nguyễn Thị Quỳnh Anh

Viết một bức thư cho bạn ở một tỉnh miền Nam (miền Bắc, miền Trung) (mẫu 2)

Quy Nhơn, ngày 27/2/20….

Bích Trâm thân mến!

Mình là Phan Như Quỳnh ở tại thành phố Quy nhơn. Mình đã gặp bạn trong kì thi Trạng Nguyên nhỏ tuổi do tòa soạn Báo Nhi đồng Chăm học tổ chức. Nay mình viết thư cho bạn để làm quen và cùng thi đua học tốt. Bạn có thích không? Chắc là bạn sẽ không bao giờ từ chối lời đề nghị của mình. Vậy thì ngay từ năm học này, chúng mình sẽ là “đôi bạn cùng tiến nhé’. Mình và bạn sẽ thi đua học tập, thi đua giải toán trên báo do các tòa soạn Báo Chăm học, Toán tuổi thơ phát hành. Chúng mình sẽ liên lạc nhau qua những bức thư nhỏ, những cuộc điện thoại hoặc viết tin nhắn qua Email. Mình hi vọng bạn sẽ rất vui khi kết bạn với mình và chúng mình cùng thi đua học tốt. Chúng mình sẽ quyết tâm đạt được danh hiệu Học sinh giỏi, quyết tâm tham gia và đạt giải cao trong các kì thi tuyển chọn do nhà trường tổ chức. Chúc bạn đạt được những ước mơ của mình.

Hẹn thư sau mình sẽ thông báo kết quả học tập trong từng tháng, từng kì học. Mình đang trông chờ thư của bạn.

Bạn phương xa

Phan Như Quỳnh

Viết một bức thư ngắn cho bạn hay nhất (5 mẫu)

Đề bài: Viết một bức thư ngắn (khoảng 10 câu) cho bạn, kể những điều em biết về thành thị hoặc nông thôn.

Viết một bức thư ngắn cho bạn (mẫu 1)

Hà Nội, ngày 8 tháng 9 năm 2018

    Hà My thân mến!

    Tớ rất vui khi nhận được thư của cậu. Tớ vẫn khỏe. Tớ rất thích thú khi nghe câu chuyện giờ Toán của cậu trên lớp. Hôm nay, tớ sẽ kể cho cậu nghe về Mai Châu – một vùng núi cao tươi đẹp mà tớ được đến hôm nghỉ lễ Quốc Khánh 2/9.

    Mai Châu ở Hòa Bình cậu ạ, cũng không xa Hà Nội lắm. Nhưng Mai Châu chẳng ồn ào như nơi đây mà vô cùng yên bình. Buổi sớm, núi non ngập trong sương mù. Nắng lên, mây tan để tớ có thể chiêm ngưỡng những ngôi nhà sàn mọc đan xen giữa những lùm cây xanh mát. Ở đó, những người dân tộc Thái, Mông sinh sống rất nhiều. Tớ còn được ăn những món ăn đặc sản như cơm lam, gà đồi rất ngon. Tớ có chụp những bức hình xinh xắn, tớ gửi cho cậu một tấm nhé.

Nếu có dịp, cậu về đó tham quan nhé, tớ chắc rằng cậu sẽ thích thú đấy. Tớ hẹn cậu ở thư sau. Chúc cậu mạnh khỏe và học tốt!

Bạn của cậu,

Lan Hương

Viết một bức thư ngắn cho bạn (mẫu 2)

Thị xã, ngày 20 tháng 11 năm 2005

Nga thân mến!

Mình đã biết được quê Nga rồi đấy! Còn Nga, Nga nói là chưa hề lên thị xã lần nào phải không? Hè này, Nga ráng lên mình chơi nhé. Mình sẽ dẫn Nga đi chơi công viên, vào cung thiếu nhi, đi nhà lồng thị xã, rồi sau đó chúng mình sẽ vào viện bảo tàng của tỉnh xem những hiện vật lịch sử trưng bày ở trong đó, thích lắm Nga ạ! Còn Nga muốn đọc sách thì mình sẽ dẫn Nga đến thư viện. Mình sẽ mượn cho Nga nhiều truyện tranh, từ truyện “Đô-rê-mon” đến “Thám tử lừng danh Cô-nan” hay “Pô-kê-môn” hoặc “Sa-lô-môn” v.v… truyện gì cũng có. Mình biết Nga là một cô bé thích đọc truyện, thế nào mình cũng sẽ cố gắng giúp Nga thỏa mãn được cái sở thích ấy.

Vậy Nga nhé! Tranh thủ lên chỗ mình chơi để biết thị xã. Mình sẽ đãi Nga một chầu kem que, kem cốc và vé đi xem phim nữa đó. Hẹn gặp lại Nga nhé!

Bạn gái,

Minh Hương

Viết một bức thư ngắn cho bạn (mẫu 3)

Việt Trì, ngày 12/05/2009

Thanh Lan thân mến!

Người bạn thân nhất của mình! Bạn có khoẻ không? Mình vừa cùng gia đình chuyển lên sống ở thành phố được một thời gian ngắn. Mình thấy ở đây không giống với quê của chúng mình đâu.

Ở đây không khí ồn ào và ngột ngạt quá bạn ạ. Có nhiều những ngôi nhà rất cao và đứng san sát vào nhau. Nhà nào cũng sơn rất đẹp và trang trí lộng lẫy. Con đường ở đây cũng rộng và to hơn đường làng của chúng mình nhiều lần, nhưng thỉnh thoảng ngột ngạt vì tắc đường. Còn con người ở đây thì cũng không được thân thiện như người nhà quê chúng mình. Có lẽ bởi công việc bận rộn đã chi phối cuộc sống của họ.

Mình thấy rất nhớ bạn và nhớ những kỉ niệm của bọn mình ở quê. Nhưng thôi có lẽ mình dừng bút đây vì đã đến giờ đi học thêm rồi. Hôm nào có thời gian mình lại viết thư cho bạn nhé.

Chào bạn, chúc bạn học giỏi!

Yêu quý,

Lê Mai Phương

Viết một bức thư ngắn cho bạn (mẫu 4)

TP. Hồ Chí Minh, ngày 18 tháng 12 năm 2015

Nam thân mến!

Đã lâu chúng mình chưa gặp nhau. Dạo này bạn vẫn khỏe và học tập tốt phải không? Tuần qua, mình cùng bố mẹ về quê giỗ ông. Mình sẽ kể cho bạn nghe về nông thôn nhé! Thích thú lắm!

Vườn cây xanh um theo tầng. Sát đất có những luống rau đủ loại, cao bằng chân người. Cao hơn nữa là những cây trái bốn mùa. Chót vót trên cùng là những chiếc lược dừa khổng lồ, đu đưa trong gió. Nam biết không, mình được đi ghe trong các lạch nước, thích vô cùng. Dòng nước màu nâu đất, nặng phù sa bồi đắp cho những ruộng lúa tốt tươi, cò bay thẳng cánh. Chiều chiều, trên bãi đất trông cạnh bến phà, mình cùng các bạn đồng trang lứa tha hồ đá bóng hoặc thả diều. Không khí nơi đây vô cùng trong lành và mát mẻ. Gió chiều thoang thoảng đưa mùi khói của lá dừa bắc bếp, thổi cơm ở nhà ai đó đã cho mình một mùi vị đặc biệt, có lẽ đó là mùi vị của quê hương.

Mong bạn có dịp về quê như mình, bạn sẽ cảm thấy quê hương mình đẹp lắm bạn ơi!

Mình xin tạm dừng bút. Hẹn thư sau nhé!

Chúc bạn khỏe!

Bạn của cậu

Nguyễn Hoài Thương

Viết một bức thư ngắn cho bạn (mẫu 5)

Khánh Linh thân mến!

Lâu rồi chưa được gặp cậu, Tớ nhớ cậu lắm nên tranh thủ ngồi viết thư cho cậu.

Lời đầu thư cho tớ gửi lời hỏi thăm sức khỏe của ông bà,cha mẹ. Còn cậu có khỏe không? Còn tớ thì vẫn bình thường. Tớ vẫn nhớ lời giao ước của bọn mình là sẽ học giỏi, ngoan ngoãn. Ngoài ra, tớ còn làm những công việc của lớp của trường nữa.

Thôi thư cũng đã dài. Tớ chào nhé và chúc cậu học giỏi.

Bạn của cậu

Nguyễn Thùy Linh

Văn tả cảnh

Viết đoạn văn tả về quê hương em hay nhất (9 mẫu)

Đề bài: Em hãy viết đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) tả về quê hương em.

Viết đoạn văn tả về quê hương em (mẫu 1)

Mỗi lần nghe người ta nhắc về hai từ Thủ đô Hà Nội, lòng em lại thấy xao xuyến lạ. Xao xuyến bởi có lẽ, em yêu mảnh đất phồn hoa này. Ban ngày, Hà Nội tấp nập lắm. Những dòng xe nối tiếp nhau trên đường như con sông đang chảy dài vô tận. Những hàng cây hoa sữa, xà cừ, bằng lăng,… xanh mát, lặng yên canh giữ đường phố. Tối đến, Hà Nội chìm ngập trong ánh sáng lấp láp của đèn đêm. Người dân Hà Nội thanh lịch, cần cù, thân thiện. Quê hương Hà Nội đẹp biết nhường nào!

Viết đoạn văn tả về quê hương em (mẫu 2)

    Quê em nằm ở phía Bắc tỉnh Khánh Hòa, nơi có nhiều hải sản và đảo Yến, có nhiều cánh đồng bát ngát lúa thơm. Mời mọi người hãy ghé thăm quê em, thị xã Ninh Hòa với những cánh đồng làng sản xuất lúa một năm ba vụ, nơi phát triển ngành nghề tiểu thủ công mĩ nghệ xuất khẩu. Mọi người hãy dạo chơi ở phố, băng qua chợ Dinh để cảm nhận làn gió mát từ sông thổi vào khu phố chợ. Cảnh phố, cảnh quê hòa hợp như tấm lòng mộc mạc của những nông dân và ngư dân miền biển. Và mọi người hãy dạo chơi ở Dốc Lết, mũi Hòn Khói, nơi cực Đông của Tổ quốc. Bãi tắm ở đây phô triền cát trắng, tiếp giáp với vùng biển xanh mênh mông. Em rất yêu và tự hào về cảnh đẹp của quê em.

Viết đoạn văn tả về quê hương em (mẫu 3)

    Em sinh ra và lớn lên ở Thành phố Hồ Chí Minh, thành phố lớn nhất nước, nơi có di tích Cảng Nhà Rồng mà Bác Hồ ra đi tìm đường cứu nước. Thành phố của em nhộn nhịp đông vui bốn mùa. Phố xá có đèn và cửa kính sáng lóa, sang trọng. Thành phố có nhiều công viên đẹp như công viên Hoàng Văn Thụ, công viên Tao Đàn, công viên Gia Định… Nhà hàng, trường học, chung cư mọc lên như nấm đế phục vụ cho đời sống của nhân dân. Đặc biệt, thành phố của em có nhiều bệnh viện lớn, bác sĩ giỏi không những chữa bệnh cho nhân dân thành phố mà còn khám chữa bệnh cho nhân dân các tỉnh. Thành phố còn là cái nôi của ngành sản xuất hàng tiêu dùng của cả miền Đông Nam Bộ. Em rất tự hào về thành phố giàu và đẹp của em.

Viết đoạn văn tả về quê hương em (mẫu 4)

    Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình. Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng. Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận. Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia.

Viết đoạn văn tả về quê hương em (mẫu 5)

    Em sinh ra và lớn lên trên quê ngoại, đó là huyện Thạch Thành, Thanh Hóa, một vùng trung du đồi núi trập trùng. Thỉnh thoảng có một vài thung lũng nhỏ hẹp dưới các chân đồi, hình thành những cánh đồng nhỏ, xinh xinh. Dường như quanh năm, vụ nối vụ, mùa nối mùa, hết lúa khoai đến ngô sắn rau màu. Cứ thế, dải đất này luôn nhuộm mới những sắc màu của cuộc sống thanh bình đang từng ngày thay da đổi thịt. Xuyên qua giữa cánh đồng là tỉnh lộ nối từ quốc lộ 1A đến thị I trấn Kim Tân, trung tâm của huyện Thạch Thành, những chiếc xe bò đang chở phân ra đồng bón cho lúa, lăn đều trên mặt đường nhựa. Nắng đã lên cao, vậy mà em vẫn tần ngần ngắm mãi “dải lụa xanh” này không biết chán. Mai đây, khi mùa gặt đến, cả cánh đồng sẽ vàng rực lên và rộn rã tiếng nói, tiếng cười của những người nông dân đi thu hoạch lúa. Còn bây giờ, cánh đồng đang nhuộm một màu xanh, màu xanh của niềm hy vọng, chắc chắn sẽ báo hiệu một mùa gặt bội thu.

Viết đoạn văn tả về quê hương em (mẫu 6)

    Quê hương tôi không đẹp nên thơ nhưng cũng đủ để tự hào mà nói rằng được thả diều mỗi chiều trên đê quả là tuyệt. Những tia nắng cuối cùng trong ngày còn sót lại cũng là lúc lũ trẻ chúng tôi kéo nhau ra bãi cát chân đê chơi. Từng làn gió mát phả trong không khí đưa những chiếc diều bay xa và bay cao. Nó gửi gắm ước mơ về một tương lai tươi đẹp của bọn trẻ thôn quê. Thêm vào đó, con sông Hồng quanh năm mải miết chảy bồi đắp phù sa cho hai hàng cây tỏa bóng soi mình xuống mặt nước khiến cảnh vật trở nên hữu tình. Đứng ngắm hoàng hôn đang dần tắt, ánh hồng đang dần mất đi cảm giác tiếc nuối lạ kỳ. Chao ôi! Một ngày sôi động, ồn ã đã kết thúc để nhường chỗ cho một đêm yên ả!

Viết đoạn văn tả về quê hương em (mẫu 7)

    Ôi! sông nước quê hương đẹp làm sao. Sau một năm gặp lại, lần đầu tiên, em được nhìn cây cổ thụ già nơi các bạn nhỏ đang nô đùa và những tiếng vỗ tay hò reo giữa nơi yên tĩnh ở đồng quê. Không những thế, nơi đây đã thay đổi hơn trước, những tòa nhà cao tầng đã được xây nhiều hơn trước hòa với con đường đã được tráng một lớp nhựa dày. Ôi! Thật tuyệt vời làm sao. Tiếp sau đó, em còn được thưởng thức các món đặc sản ở quê em trông nó ngon tuyệt!. Tuy những ngày về quê không được bao lâu nhưng nó là những kỷ niệm rất có ý nghĩa mà em không thể nào quên được, vì ở đây em còn được ở gần bà nội, ngắm cảnh đồng quê thanh bình yên ả. Câu đặc biệt: Ôi! Thật tuyệt vời làm sao.

Viết đoạn văn tả về quê hương em (mẫu 8)

    Lệ Thủy, đó chính là tên gọi của quê hương em, một vùng chiêm trũng nằm trên dải đất hẹp ven biển miền Trung, đẹp và trù phú lắm. Vào vụ Đông Xuân, chim én bay về đây nhiều vô kể, có những thửa ruộng cùng một lúc có đến hàng trăm con én chao liệng trên tấm thảm nhung xanh. Đi dọc những bờ ruộng, cò trắng đứng thành hàng, im phăng phắc. Nhưng chỉ cần nghe tiếng động nào đó như tiếng khua đuổi cá của dân chài lưới thì những chấm trắng ấy vội bốc mình lên không trung, dang rộng hai cánh, trôi thành từng đàn về tận tít trời xa. Đứng ở giữa cánh đồng vào thời điểm lúa đang thì con gái, mới thưởng thức được vẻ đẹp rất nên thơ của cánh đồng. Đẹp nhất là ngắm nhìn những đợt sóng lúa đuổi nhau vội vàng, nhấp nhô lên xuống, giống hệt như một tấm thảm nhung xanh mà ai đó đang tung lên hạ xuống. Người làng em đi xa, mỗi lần về quê, không ai không dừng lại để ngắm đồng lúa quê mình, để tìm lại ở đây những kỉ niệm của một thời thơ ấu: đẹp, hồn nhiên và ấm áp hương đồng.

Viết đoạn văn tả về quê hương em (mẫu 9)

    “Đường vô xứ Nghệ quanh quanh

    Non xanh nước biếc như tranh họa đồ”

    Câu ca dao đó nói đến cảnh đẹp của xứ Nghệ và đó cũng chính là quê hương em. Quê em có dòng sông Lam hiền hòa, nước trôi lững lờ. Hai bên bờ sông là những xóm làng trù phú với những bãi ngô xanh mướt. Xa xa là núi Hồng Lĩnh như bức tường thành bảo vệ dân làng. Quê em không có những ngôi nhà khang trang mà chỉ có những ngôi nhà ngói đỏ nằm xem giữa những vườn cây tươi tốt. Tuy cuộc sống còn lam lũ và khó khăn nhưng người dân ở đây đều hiền lành, dễ mến. Vào kỳ nghỉ hè, em rất thích được mẹ đưa đến bờ đê chơi vào buổi chiều vì phong cảnh ở đây rất đẹp. Em yêu quê em và mong được về thăm quê vào mỗi mùa hè.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*